Tôi định đập nhà cũ xây mới nhưng anh chị chồng phản đối, còn muốn đuổi mẹ con tôi đi

Google News

Tôi choáng váng khi nghe những lời anh cả nói. Tôi đã là dâu con của bố mẹ, nhiều năm nay có công chăm sóc ông bà lúc về già, vậy mà họ mất rồi tôi không còn giá trị lợi dụng nên bị đào thải. Bây giờ tôi biết đi đâu về đâu đây?

Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, một người chồng chăm chỉ làm ăn và yêu thương vợ con hết mực. Nhưng cuộc đời luôn thay đổi, cái gì tốt quá rồi cũng nhanh tàn lụi, hạnh phúc quá rồi đau khổ càng nhiều.

Để có tiền góp vốn làm ăn chung với bạn, chồng tôi đã mang nhà đi cầm cố. Thế rồi khi chuyện làm ăn thua lỗ, anh buộc phải bán nhà để trả nợ ngân hàng. Không có nhà ở, chúng tôi đành phải về tá túc nhà bố mẹ chồng.

Cứ ngỡ sau cú vấp ngã đó thì chồng sẽ khôn ra, nào ngờ anh bắt đầu chán đời và sống buông thả. Anh không còn thiết tha với gia đình nữa, tối ngày tụ tập với đám bạn xấu rồi ăn uống chơi bời. Bị bố mẹ và vợ nói nhiều quá, anh tức giận bỏ đi biệt tích, hơn 10 năm nay, không ai nghe thấy tin tức gì về anh.

Còn tôi vẫn sống cùng bố mẹ chồng và làm tròn bổn phận dâu con, mong chờ ngày anh ấy quay về đoàn tụ gia đình. Nhưng càng chờ, tôi càng thất vọng nhiều. Thỉnh thoảng, tôi nghe được tin tức của chồng cũng đã đi tìm nhưng đều không có kết quả gì.

Nhà chồng có 3 người con, phía trên chồng tôi là anh và chị, 2 người có gia đình khá giả yên ấm, chỉ có vợ chồng tôi là khốn khổ vậy. Chính vì thế mà bố mẹ chồng rất thương mẹ con tôi. Ông bà đều có lương và khá cao, thế nên tháng nào cũng giấm dúi cho tôi vài triệu để cho các con.

Cứ ngỡ sau cú vấp ngã đó thì chồng sẽ khôn ra, nào ngờ anh bắt đầu chán đời và sống buông thả. (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng thường nói:

“Con ráng chờ đợi chồng về đừng bỏ chồng con mà lấy người khác nha. Mẹ tin có ngày nó kiếm được nhiều tiền đưa về cho vợ con. Rồi cuộc sống của con sẽ vui vẻ lại thôi”.

Sự động viên cả về tinh thần và vật chất của bố mẹ chồng là sức mạnh giúp tôi có thêm động lực để vượt lên trong cuộc sống.

Để cảm ơn sự đối đãi tốt của bố mẹ chồng, những năm cuối đời của ông bà, tôi đã chăm sóc rất tốt và không phải để các anh chị bận tâm lo lắng.

Ông bà đã mất vài năm trước, ngôi nhà cũ kỹ xuống cấp rất nhiều. Tôi định sửa sang lại nhưng ai cũng khuyên đập bỏ xây mới, vì chân móng không chắc chắn, sửa rồi hỏng nhanh hơn.

Vì ngôi nhà vẫn là nhà chung nên trước khi xây nhà, tôi đã xin ý kiến của anh chị chồng. Tôi cứ nghĩ mọi người có nhà cửa đàng hoàng rồi sẽ không quan tâm đến mảnh đất nhỏ xíu của ông bà. Nào ngờ tôi vừa nói ra chuyện xây nhà mới, anh chị đều phản đối dữ dội.

Sự động viên cả về tinh thần và vật chất của bố mẹ chồng là sức mạnh giúp tôi có thêm động lực để vượt lên trong cuộc sống. (Ảnh minh họa)

Anh cả bảo:

“Chú út bỏ đi biệt tích nhiều năm rồi, không biết còn sống hay đã chết. Nếu chú ấy còn ở nhà mà muốn xây lại nhà thì tôi không ngăn cản. Đằng này chú ấy không ở đây, thím và các cháu chỉ là những người đi ở nhờ.

Nếu sau này chú út không về nữa thì mảnh đất này sẽ do anh cai quản, thím là dâu chưa đến lượt. Anh nghĩ tốt nhất thím đi chỗ khác mà ở, trả lại ngôi nhà này cho anh em tôi”.

Tôi choáng váng khi nghe những lời anh cả nói. Tôi đã là dâu con của bố mẹ, nhiều năm nay có công chăm sóc ông bà lúc về già, vậy mà họ mất rồi tôi không còn giá trị lợi dụng nên bị đào thải. Bây giờ tôi biết đi đâu về đâu đây?

Đáp lại câu hỏi đó là sự lạnh lùng của chị chồng:

“Sở dĩ những năm qua em chăm sóc bố mẹ chồng tốt bởi ông bà có lương hưu, nếu như họ không cho tiền em mỗi tháng liệu 3 mẹ con có được cuộc sống tốt như hiện tại không? Thế nên việc phụng dưỡng ông bà lúc cuối đời cũng là điều nên làm, đừng kể công trạng với anh chị, không ai nghe đâu.

Bây giờ ông bà mất rồi, anh cả là trưởng có trách nhiệm thờ cúng và cai quản mảnh đất này. Mẹ con xem xác định ra đi sớm đi, anh chị không đồng ý cho em xây nhà đâu”.

Từ trước đến nay, tôi cứ nghĩ anh chị chồng tốt và sống đạo đức. Đến khi tôi hết giá trị lợi dụng rồi thì bản chất của họ mới được bộ lộ. Tôi đã tin nhầm người rồi.

MINH KHANG

Bình luận(0)