Hệ thống tên lửa phòng không mới nhất và có khả năng nhất của Nga S-300V4 đã được triển khai đến Đảo Iturup thuộc quần đảo Kuril giáp với Nhật Bản trên biển.Đảo Iturup thuộc quần đảo Kuril là nơi mà Nga đang tranh chấp với Nhật Bản. Đây là một trong bốn hòn đảo do Nga nắm giữ và kiểm soát tại đây từ Thế chiến 2. Tuy nhiên, Nhật Bản cũng có tuyên bố chủ quyền và gọi quần đảo này là vùng lãnh thổ phương Bắc. Tờ Quân khu phía Đông của Nga thông báo rằng các hệ thống đã bắt đầu trực chiến vào ngày 1 tháng 11. Các hòn đảo đáng chú ý là do Nhật Bản tuyên bố chủ quyền và trước đây là tài sản của Đế quốc Nhật Bản, nhưng đã bị Hồng quân Liên Xô chiếm giữ trong những ngày cuối cùng của Chiến tranh thế giới thứ hai. Bất chấp sức ép đáng kể từ Tokyo, lo ngại rằng các hòn đảo có vị trí chiến lược sẽ được sử dụng làm căn cứ để Mỹ và các lực lượng quân sự phương Tây khác đe dọa Nga.Việc triển khai hệ thống S-300V4 được thực hiện chỉ 1 tuần sau khi Nga tuyên bố phát hiện và ngăn chặn tàu khu trục Hải quân Mỹ USS John McCain xâm phạm lãnh hải ở khu vực Vladivostok, vùng Viễn Đông của Nga. Trong khi đó, Mỹ tuyên bố rằng, con tàu này đang tiến hành hoạt động tự do hàng hải.Việc Nga triển khai tên lửa phòng không S-300V4 là một phần trọng tâm và quan trọng hơn là hiện đại hóa các lực lượng Nga trong khu vực. Đồng thời thể hiện sức mạnh của quân đội Nga với các nước trong khu vực.S-300V4 tích hợp nhiều công nghệ tương tự như S-400 đời cũ nhưng được biết đến nhiều hơn, và được đưa vào sử dụng vào đầu những năm 2010. Hệ thống này đắt hơn đáng kể so với S-400 và chỉ được vận hành bởi Nga và Ai Cập.Tổ hợp S-300V4 được hưởng lợi từ tính cơ động cao hơn và thời gian thiết lập ngắn hơn, đồng thời có thể tấn công tới 64 mục tiêu cùng lúc. S-300V4 là hệ thống tên lửa phòng không di động tiên tiến, được thiết kế để bảo vệ các cơ sở hành chính và quân sự quan trọng, cũng như các nhóm lực lượng trước những cuộc không kích cũng như tấn công bằng tên lửa đạn đạo. Đây là phiên bản thứ 4 của hệ thống tên lửa phòng không nâng cấp S-300V.S-300V4 kế thừa khả năng cảm biến tiên tiến của S-400 và hiệu suất cao chống lại máy bay tàng hình, điều này đặc biệt quan trọng, khi Nhật Bản đang cố gắng mở rộng phi đội F-35 và là khách hàng xuất khẩu lớn nhất cho máy bay phản lực tàng hình của Mỹ.Giống như S-400, S-300V4 có khả năng tiếp cận một loạt tên lửa tiên tiến bao gồm 40N6E có tầm bắn 400km và tốc độ vượt quá Mach 14. Điều này cung cấp cho các đơn vị S-300V4 được triển khai đến quần đảo Kuril với phạm vi bao phủ đáng kể trên lãnh thổ Nhật Bản, phạm vi phát hiện của hệ thống ra đa ước tính vào khoảng 600 km. Với việc Nhật Bản vẫn là đồng minh của phương Tây, cùng với việc nhanh chóng mở rộng khả năng quân sự của mình, với lý do đáp ứng việc hiện đại hóa quân sự của Trung Quốc và Triều Tiên, Nga có khả năng buộc phải phân bổ thêm lực lượng để bảo vệ các khu vực Viễn Đông của mình. Nguồn ảnh: BMDP. Sức mạnh của tổ hợp phòng không S-300V4 do Nga cải tiến.
Hệ thống tên lửa phòng không mới nhất và có khả năng nhất của Nga S-300V4 đã được triển khai đến Đảo Iturup thuộc quần đảo Kuril giáp với Nhật Bản trên biển.
Đảo Iturup thuộc quần đảo Kuril là nơi mà Nga đang tranh chấp với Nhật Bản. Đây là một trong bốn hòn đảo do Nga nắm giữ và kiểm soát tại đây từ Thế chiến 2. Tuy nhiên, Nhật Bản cũng có tuyên bố chủ quyền và gọi quần đảo này là vùng lãnh thổ phương Bắc.
Tờ Quân khu phía Đông của Nga thông báo rằng các hệ thống đã bắt đầu trực chiến vào ngày 1 tháng 11. Các hòn đảo đáng chú ý là do Nhật Bản tuyên bố chủ quyền và trước đây là tài sản của Đế quốc Nhật Bản, nhưng đã bị Hồng quân Liên Xô chiếm giữ trong những ngày cuối cùng của Chiến tranh thế giới thứ hai.
Bất chấp sức ép đáng kể từ Tokyo, lo ngại rằng các hòn đảo có vị trí chiến lược sẽ được sử dụng làm căn cứ để Mỹ và các lực lượng quân sự phương Tây khác đe dọa Nga.
Việc triển khai hệ thống S-300V4 được thực hiện chỉ 1 tuần sau khi Nga tuyên bố phát hiện và ngăn chặn tàu khu trục Hải quân Mỹ USS John McCain xâm phạm lãnh hải ở khu vực Vladivostok, vùng Viễn Đông của Nga. Trong khi đó, Mỹ tuyên bố rằng, con tàu này đang tiến hành hoạt động tự do hàng hải.
Việc Nga triển khai tên lửa phòng không S-300V4 là một phần trọng tâm và quan trọng hơn là hiện đại hóa các lực lượng Nga trong khu vực. Đồng thời thể hiện sức mạnh của quân đội Nga với các nước trong khu vực.
S-300V4 tích hợp nhiều công nghệ tương tự như S-400 đời cũ nhưng được biết đến nhiều hơn, và được đưa vào sử dụng vào đầu những năm 2010. Hệ thống này đắt hơn đáng kể so với S-400 và chỉ được vận hành bởi Nga và Ai Cập.
Tổ hợp S-300V4 được hưởng lợi từ tính cơ động cao hơn và thời gian thiết lập ngắn hơn, đồng thời có thể tấn công tới 64 mục tiêu cùng lúc.
S-300V4 là hệ thống tên lửa phòng không di động tiên tiến, được thiết kế để bảo vệ các cơ sở hành chính và quân sự quan trọng, cũng như các nhóm lực lượng trước những cuộc không kích cũng như tấn công bằng tên lửa đạn đạo. Đây là phiên bản thứ 4 của hệ thống tên lửa phòng không nâng cấp S-300V.
S-300V4 kế thừa khả năng cảm biến tiên tiến của S-400 và hiệu suất cao chống lại máy bay tàng hình, điều này đặc biệt quan trọng, khi Nhật Bản đang cố gắng mở rộng phi đội F-35 và là khách hàng xuất khẩu lớn nhất cho máy bay phản lực tàng hình của Mỹ.
Giống như S-400, S-300V4 có khả năng tiếp cận một loạt tên lửa tiên tiến bao gồm 40N6E có tầm bắn 400km và tốc độ vượt quá Mach 14. Điều này cung cấp cho các đơn vị S-300V4 được triển khai đến quần đảo Kuril với phạm vi bao phủ đáng kể trên lãnh thổ Nhật Bản, phạm vi phát hiện của hệ thống ra đa ước tính vào khoảng 600 km.
Với việc Nhật Bản vẫn là đồng minh của phương Tây, cùng với việc nhanh chóng mở rộng khả năng quân sự của mình, với lý do đáp ứng việc hiện đại hóa quân sự của Trung Quốc và Triều Tiên, Nga có khả năng buộc phải phân bổ thêm lực lượng để bảo vệ các khu vực Viễn Đông của mình. Nguồn ảnh: BMDP.
Sức mạnh của tổ hợp phòng không S-300V4 do Nga cải tiến.