Tôi và Hòa yêu nhau được gần 1 năm. Khi tình yêu đã đủ độ chín cũng là lúc tôi nghĩ nên đưa em về nhà ra mắt bố mẹ. Gia đình tôi cũng được coi vào hạng có tiền của, vì bố mẹ tôi là tổng giám đốc công ty giầy da có tiếng. Khác với những gia đình giàu có khác, bố mẹ tôi rất quan tâm và thường xuyên lắng nghe tâm sự của con trai mình mặc dù năm nay tôi đã 27 tuổi rồi.
Tối hôm trước khi đưa Hòa về tôi có nó qua với mẹ về Hòa. Cô ấy xuất thân từ vùng quê nghèo và cố gắng bám trụ ở Thủ đô sau khi ra trường. Nhà Hòa nghèo, đồng nghĩa với việc cô ấy phải trải qua với những khó khăn, vất vả từ nhỏ nên tôi thương Hòa lắm. Mẹ nghe xong chỉ vỗ nhẹ vai tôi bảo: “Nếu cô ấy thực sự khiến con yêu như vậy mẹ không cản, nhưng con nên suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định quan trọng của đời mình.
Ngày hôm sau, tôi đưa Hòa về ra mắt cả nhà. Bố mẹ tôi khá hài lòng về cách ứng xử cũng như vẻ hình thức bên ngoài của cô ấy. Tối đưa Hòa về, mẹ đợi sẵn tôi ở phòng khẽ tâm sự:
|
Ảnh minh họa. |
– Con trai à, mẹ chỉ có mình con là con thôi. Tất cả khối tài sản cũng như công sức bố mẹ làm ăn bao năm nay chỉ để dành dụm cho con hết. Con cưới được cô vợ hiền, biết làm ăn là cái tốt không thì cô ấy cũng phải yêu con thật lòng. Thời bây giờ con gái ghê lắm, không dễ tin đâu con ạ. Không biết chừng con bé Hòa thấy con giàu nên bám theo và cố giả vờ ngoan hiền đó. Mẹ nghĩ con thử tung tin nhà mình phá sản xem phản ứng của con bé thế nào. Nếu nó chia tay với con thì mẹ nghĩ con nên bỏ cô ta luôn đi, còn ngược lại thì con nên cưới ngay con gái đó về làm vợ con trai ạ.
Nghe những lời mẹ khuyên tôi cũng thấy chí lý lắm. Mẹ nói đúng, con gái bây giờ chả biết thế nào mà lần, nhất là khi yêu 1 chàng trai giàu như tôi. Ngày mai tôi sẽ thử nhờ người tung tin nhà mình phá sản xem phản ứng của Hòa thế nào. Nói là thử thôi, nhưng sao tôi vẫn thấy lo và sợ điều chẳng hay xảy ra đến vậy.
Nghe 1 người bạn thân của tôi nói gia đình tôi p.há sản, mất hết tất cả đến nhà không có mà ở Hòa sốc lắm. Cô ấy lao thẳng đến chỗ làm tìm tôi với vẻ mặt đầy lo lắng và sợ hỏi tôi: “Có phải n hà anh phá sản rồi không?”. Tôi gật đầu và cúi mặt xuống với vẻ mặt buồn rầu đúng kiểu mất tiền. Thấy thế Hòa liền bật khóc ôm lấy tôi, nhẹ nhàng nhìn tôi với con mắt khó hiểu.
– Anh à, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Em sẽ ở bên anh, có khó khăn gì chúng ta cùng nắm tay nhau vượt qua. À, anh bảo bố mẹ dọn về ngôi nhà kế bên nhà em ở tạm đi. Họ đang cho thuê ấy, em sẽ trả tiền thuê nhà cho anh, anh và bố mẹ đừng ngại.
– Em nói sao cơ? Em đang cảm thông và giúp đỡ nhà anh sao? Chẳng phải biết tin nhà anh p.há sản em lên chia tay anh, anh tay trắng rồi mà có mang lại hạnh phúc cho em được nữa đâu? Đừng yêu 1 kẻ như anh, em sẽ khổ đấy. Chia tay là cách anh cảm thấy mình đỡ có lỗi hơn với em trong chuyện này.
– Anh ngốc này. Sao em có thể rời xa anh lúc anh khó khăn như thế này được chứ? Yêu nhau thì phải cùng nhau vượt qua những gia đoạn khó khăn chứ. Em tin sẽ có 1 ngày gia đình anh sẽ lấy lại được những thứ đã mất thôi.
Ôm Hòa vào lòng, tôi chợt rơi nước mắt. Sao em có thể tốt bụng và đáng yêu thế này. Tôi đã đúng khi yêu em – một cô gái nhà quê, và còn đúng hơn nữa là nghe lời mẹ tung tin đồn p.há sản để thử lòng em. Giờ thì tốt rồi, tôi sẽ báo chuyện này cho mẹ và làm lễ cưới hỏi với em ngay.
>>> Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình (nguồn Youtube):