Nhiều người nghĩ rằng ngôi nhà của người đàn ông có 16 vợ sẽ luôn ngăn nắp, gọn gàng, nhưng không, ngôi nhà của người đàn ông 16 vợ rất cũ kỹ, bừa bộn nằm khuất trong ngõ sâu hút. Trong nhà có hai chiếc giường, một cái màn buông quanh năm. Chăn chiếu, sách vở ngổn ngang. Dưới đất bày la liệt bát đĩa, ấm chén… Giữa nhà đặt cái bàn uống nước bụi phủ kín. Trên bàn là những chai rượu thuốc cũng lấm lem bụi.
|
Nhà thơ Nguyễn Đăng Hành bên ngôi nhà cũ kỹ, cửa luôn mở thông thống. |
Hỏi về bí quyết tán gái của mình, ông Hành cho biết rằng mình không có bí quyết nào cả. Ngày trước, các gái cứ khoái mình, quý mình, tin mình, rồi khắc yêu mình rồi họ tự tán mình đấy chứ. Tuy nhiên, là đàn ông, phải mang lại lợi ích cho phụ nữ chứ đừng lợi dụng thể xác hay tiền bạc.
“Làm cây phải nẩy búp chồi, nụ hoa phải đáng một đời nụ hoa. Người phụ nữ như cây hoa có nụ, rồi có quả, phụ nữ là để yêu và được yêu. Tình cảm phải xuất phát từ cái tâm và chân thành mới đem lại tình yêu đích thực", ông Hành thổ lộ.
Nói về chuyện nên duyên với 16 người vợ, có tới 24 người con và rất nhiều cháu, theo ông Hành việc lấy nhiều vợ là do cái duyên, cái tài, một phần cũng là do "trời hành”. Tất cả các "bà vợ" của ông đều được tổ chức cưới xin đàng hoàng.
Những "bà vợ" sau, trước khi lấy ông đều dẫn qua chào hỏi "bà vợ" trước… Tuy rằng họ có trách móc ông trăng hoa rồi chê bai ông này nọ nhưng khi đã quyết thì các bà và con cái đều có mặt tổ chức "lễ cưới" cho ông.
|
Ngôi nhà bừa bộn, những chai rượu thuốc trên bàn bám đầy bụi. |
Nhấp ngụm trà, ông Hành lại trầm ngâm khi nói về hiện tại, 16 người vợ rải rác ở khắp các tỉnh thành từ Hà Nội, Hưng Yên, Hải Dương, Bắc Ninh đến Bình Thuận là vậy, nhưng giờ bà nào về nhà bà nấy, còn mỗi mình ông trong căn nhà cũ kỹ.
Nhiều vợ là vậy nhưng người đàn ông đã gần 70 tuổi này phải thốt lên rằng: “Nhiều vợ khổ lắm, càng nhiều vợ lại càng cô đơn. Cứ một vợ, một chồng lại sướng. Đừng ai học theo tớ, khổ lắm”.
Nhìn lại quãng đời của mình, ông Hành luôn nói rằng, đời ông không có gì đáng nói, ông chỉ ước có được cuộc sống bình thường như bao người khác. Bây giờ, ông cũng chẳng còn làm thơ, đi làm về đến tối là ngủ, buồn buồn thì lấy rượu ra bầu bạn.
Nhưng khi hỏi rằng ông có cảm thấy cô đơn không, khi phải sống một mình, ông Hành khẳng định rằng là ông thích cô đơn, thích cuộc sống hiện tại.
|
Dù có tới 16 người vợ, nhưng hiện tại ông chỉ sống một mình. |
“Nếu tớ muốn sống một cuộc sống sung túc tớ đã về ở với vợ con, nhiều bà xây nhà cao cửa rộng, đón tớ về sống cùng lúc tuổi già, bảo muốn đi thăm vợ nào cũng được miễn là về đây có người bầu bạn nhưng tớ chả thích. Thi thoảng buồn tớ về thăm một hoặc 2 bà, không thì các bà lại sang thăm tớ, vậy là được rồi”, ông Hành giãi bày.
Ông Hành cũng nói rằng chưa từng nghĩ rằng sẽ về ở cùng các bà vợ sau này, con cái đứa nào có điều kiện thi thoảng về thăm là vui rồi. “Khi nào yếu, cần con cái chăm sóc thì tớ sẽ đón một thằng về đây ở với tớ, thiếu thốn sẽ nhờ nó, nhà tớ đang tu sửa lại kia rồi”, ông Hành chia sẻ.
|
Nhà thơ Nguyễn Đăng Hành tự lập bát hương thờ chính mình. |
Điều làm tôi ngạc nhiên đó chính là trên nóc tủ có một bát hương để “thờ” những bức ảnh chân dung của ông được in bằng A4, dán ngay phía trên tường… trong khi ông vẫn còn đang sống. Lý giải cho sự kỳ lạ này, ông bảo: “Đây là cái cớ để tớ mời khách, mời bạn thơ về nhà uống rượu. Những bức ảnh này là ngày giỗ của tớ… và tớ sẽ làm cơm mời khách đến chơi”.
Vì sống không theo quy tắc nào, nên ông được người dân nơi đây gọi là “Hành điên”, “Hành dở”. Có lẽ, cái tên của ông cũng chính là số phận của ông “Đăng Hành” có nghĩa là “Giời Hành”.