Có một lần nọ, đệ tử của tôi lái xe trên đường cao tốc, khi ấy có hai xe định vượt qua xe chúng tôi. Bấy giờ, nếu xe chúng tôi lái nhanh thì sẽ đụng xe phía trước, còn lái chậm thì sẽ bị xe sau đụng, tình cảnh khi ấy quả thật là nguy hiểm chực chờ.
Đệ tử của tôi sợ xanh cả mặt mày. Tôi ngồi bên cạnh tài xế, trước sau vẫn giữ tâm trầm lặng.
Sau khi đã qua cơn nguy hiểm, cậu tài xế hỏi tôi: "Thưa sư phụ! Tại sao sư phụ không sợ vậy? Thiếu chút nữa thì chúng ta bị đụng chết rồi."
|
Ảnh minh họa. |
Tôi nói: "Nếu đã phải chết thì có sợ cũng vô ích. Nếu đã không chết thì không chết, vậy đâu cần gì phải sợ. Sau này cậu nên học cách nhìn nhận như vậy, để tâm trạng bình ổn mà lái xe cho cẩn thận."
Cậu ấy trả lời: "Thưa sư phụ! Con đâu có được tài giỏi như vậy đâu!"
Tôi khuyên cậu ấy: "Mỗi ngày cậu nên học ngồi thiền, để giữ mãi cho tâm trạng được bình tĩnh. Sau này có gặp phải tình trạng như vầy đi nữa thì mình cũng không lo sợ. Việc cần xử lý thế nào thì cứ xử lý thế ấy. Cứ hễ gặp chuyện mà la lớn thì không có cứu giúp được gì."
Khi gặp nguy hiểm thì tùy cơ ứng biến, điều cần thiết là đừng kinh sợ vội vã, nếu có định lực thì chúng ta biết trên đời này không có gì là quan trọng cả, hễ khéo xử lý thì sẽ tốt thôi!
Pháp sư Thánh Nghiêm
Dịch lời: Tỳ kheo Thích Minh Kiết