Trong nhà tù ở Uruguay, mỗi sáng thức dậy, phạm nhân Cesar Campo thường khởi động ngày mới bằng một bữa sáng nhanh gọn, rồi bắt tay vào công việc trong nhà kho. Anh đóng bàn, ghế, tủ gỗ hay bất kỳ mặt hàng gì mà khách yêu cầu.Gần đó, những "hàng xóm" của Campo đang trồng rau, làm bánh, pha chế cà phê. Các phạm nhân trong nhà tù này bán rau cho người dân sinh sống trong vùng.Những lò bánh mì trong trại giam Punta de Rieles ngày càng lớn mạnh, mở rộng quy mô. Khác với những nhà tù truyền thống, nhà tù này tạo điều kiện cho phạm nhân thoải mái làm việc và kinh doanh. Họ dành rất ít thời gian sau song sắt.Các cửa hiệu cắt tóc thường xuyên đắt hàng. Phạm nhân phải xếp hàng để chờ đến lượt.Giám thị trại giam Luis Parodi (phải) tin rằng: “Mọi người được định hình bằng hoàn cảnh. Nếu hoàn cảnh thay đổi, con người cũng sẽ như vậy”. Ông cho rằng nhà tù này được xây dựng dựa trên 3 yếu tố: nghề nghiệp, giáo dục và văn hóa.“Chúng tôi muốn cung cấp chất lượng sống tốt nhất cho các phạm nhân. Họ có thể ngủ ngon lành, không cảm thấy bị làm nhục hay sợ hãi”, Parodi chia sẻ với BBC.Bằng việc xây dựng một “ngôi làng” mô phỏng với xã hội bên ngoài, ông hy vọng tù nhân sẽ bớt cảm thấy tự ti khi tái hòa nhập cộng đồng.Các tù nhân có thể đi lại tự do ở nhà giam Punta de Rieles đến 19h . Mỗi phòng giam chứa 4 người, có đầy đủ trang biết bị như tivi, máy chơi điện tử, tủ lạnh và nhạc cụ. Họ có thể gửi một phần thu nhập về cho gia đình hoặc đổi các phiếu mua hàng trong trại giam.Nhiều người sử dụng điện thoại, máy tính bảng... để giải trí, đọc tin tức, cập nhật tình hình thế giới bên ngoài. Gia đình, người thân có thể thăm phạm nhân 3 lần/tuần và nghỉ lại qua đêm.Một trong những ý tưởng mạo hiểm của ông Parodi là tạo ra lực lượng quản ngục gần như là nữ, không được trang bị vũ trang. “Ban đầu tôi khá sợ. Không lâu sau, tôi bắt đầu quen với công việc. Tôi nghĩ rằng mình giống như một người chị luôn hướng dẫn, chỉ bảo đàn em", nữ quản ngục Ines Marcos giãi bày.Chương trình giáo dục cũng bao gồm nhiều hoạt động thể thao và giải trí, nghệ thuật.“Thay vì ngồi cắn móng tay hoặc gây gổ với cảnh sát, chúng tôi ra ngoài và làm những điều ý nghĩa, tránh để tâm những thứ vụn vặt", Santiago Garrdio, 28 tuổi, tay guitar cừ khôi của ban nhạc trong nhà giam thiên đường, cho biết.Nhà tù Punta de Rieles được kỳ vọng là nơi sẽ giúp những người vướng vòng lao lý vươn lên trong cuộc sống, tái hòa nhập cộng đồng và kiếm sống lương thiện.
Trong nhà tù ở Uruguay, mỗi sáng thức dậy, phạm nhân Cesar Campo thường khởi động ngày mới bằng một bữa sáng nhanh gọn, rồi bắt tay vào công việc trong nhà kho. Anh đóng bàn, ghế, tủ gỗ hay bất kỳ mặt hàng gì mà khách yêu cầu.
Gần đó, những "hàng xóm" của Campo đang trồng rau, làm bánh, pha chế cà phê. Các phạm nhân trong nhà tù này bán rau cho người dân sinh sống trong vùng.
Những lò bánh mì trong trại giam Punta de Rieles ngày càng lớn mạnh, mở rộng quy mô. Khác với những nhà tù truyền thống, nhà tù này tạo điều kiện cho phạm nhân thoải mái làm việc và kinh doanh. Họ dành rất ít thời gian sau song sắt.
Các cửa hiệu cắt tóc thường xuyên đắt hàng. Phạm nhân phải xếp hàng để chờ đến lượt.
Giám thị trại giam Luis Parodi (phải) tin rằng: “Mọi người được định hình bằng hoàn cảnh. Nếu hoàn cảnh thay đổi, con người cũng sẽ như vậy”. Ông cho rằng nhà tù này được xây dựng dựa trên 3 yếu tố: nghề nghiệp, giáo dục và văn hóa.
“Chúng tôi muốn cung cấp chất lượng sống tốt nhất cho các phạm nhân. Họ có thể ngủ ngon lành, không cảm thấy bị làm nhục hay sợ hãi”, Parodi chia sẻ với BBC.
Bằng việc xây dựng một “ngôi làng” mô phỏng với xã hội bên ngoài, ông hy vọng tù nhân sẽ bớt cảm thấy tự ti khi tái hòa nhập cộng đồng.
Các tù nhân có thể đi lại tự do ở nhà giam Punta de Rieles đến 19h . Mỗi phòng giam chứa 4 người, có đầy đủ trang biết bị như tivi, máy chơi điện tử, tủ lạnh và nhạc cụ. Họ có thể gửi một phần thu nhập về cho gia đình hoặc đổi các phiếu mua hàng trong trại giam.
Nhiều người sử dụng điện thoại, máy tính bảng... để giải trí, đọc tin tức, cập nhật tình hình thế giới bên ngoài. Gia đình, người thân có thể thăm phạm nhân 3 lần/tuần và nghỉ lại qua đêm.
Một trong những ý tưởng mạo hiểm của ông Parodi là tạo ra lực lượng quản ngục gần như là nữ, không được trang bị vũ trang. “Ban đầu tôi khá sợ. Không lâu sau, tôi bắt đầu quen với công việc. Tôi nghĩ rằng mình giống như một người chị luôn hướng dẫn, chỉ bảo đàn em", nữ quản ngục Ines Marcos giãi bày.
Chương trình giáo dục cũng bao gồm nhiều hoạt động thể thao và giải trí, nghệ thuật.
“Thay vì ngồi cắn móng tay hoặc gây gổ với cảnh sát, chúng tôi ra ngoài và làm những điều ý nghĩa, tránh để tâm những thứ vụn vặt", Santiago Garrdio, 28 tuổi, tay guitar cừ khôi của ban nhạc trong nhà giam thiên đường, cho biết.
Nhà tù Punta de Rieles được kỳ vọng là nơi sẽ giúp những người vướng vòng lao lý vươn lên trong cuộc sống, tái hòa nhập cộng đồng và kiếm sống lương thiện.