Vợ chồng anh Sasha Dobyri (41 tuổi) và chị Marina (38 tuổi) là một trong những người bị xáo trộn cuộc sống do nội chiến ở Đông Ukraine. Anh Sasha tự nhận gia đình thuộc tầng lớp trung lưu ở Ukraine. Họ từng sống ở thị trấn Charcizk, tỉnh Donetsk. Cách đây 2 năm, vợ chồng anh cùng 2 người con trai Kostya và Artyom, phải rời khỏi nhà để đi sơ tán. "Chúng tôi chẳng bao giờ biết được chúng tôi sẽ sống ở đâu. 2 năm trước, tôi không thể tiên đoán được sự chia ly này", Sasha nói.Vợ chồng Sasha và Marina tại nơi ở mới. "Việc phải rời bỏ nhà cũ không hẳn là cảm giác cô lập về thể chất hay phải chuyển đến sống trong một căn hộ nhỏ hơn. Điều khó khăn nhất chính là sự cô lập về cảm xúc. Chúng tôi cảm thấy rất cô đơn", Sasha nói.Căn hộ mà vợ chồng Sasha dọn đến sống nằm trong một chung cư cũ ở Kramatorsk. Tỉnh này đã tiếp nhận hơn 67.000 người chạy trốn cuộc nội chiến ở miền Đông.Bé Artyom, 10 tuổi, ngồi trong phòng riêng. "Mọi điều chúng tôi làm là vì muốn các con có một cuộc sống yên ổn", Sasha nói. "Cuộc chiến ngày càng ác liệt", người bố nhớ lại. Anh nói, thoạt đầu họ vẫn cố gắng bám trụ. "Chúng tôi còn nhà cửa, công việc và người thân, mẹ và bạn bè ở đây. Nhưng đến mùa hè năm 2014, khi xung đột giữa chính phủ và DPR trở nên quá rõ ràng và khó mà giải quyết, thì cuộc sống ở vùng xung đột ngày càng khó khăn hơn", Sasha nói.Bé Artyom tự chích insulin vào cơ thể. Sasha kể, các bác sĩ nói nguồn cung thuốc men từ chính phủ sẽ bị cắt từ năm tới. Vùng phân tuyến giữa Ukraine và DPR sẽ bị phong tỏa. Quyết định đi hay ở thuộc về gia đình họ. "2 con trai của tôi đều bị tiểu đường nên không thể thiếu insulin. Do vậy, chúng tôi quyết định dọn đến nơi ở mới tại Kramatorsk ở phía bắc Donetsk", Sasha nói.Kostya chơi trò chơi trên vi tính. "Chúng tôi lo lắng tâm trạng buồn bã vì phải rời nhà cũ và bạn bè sẽ khiến những đứa trẻ cảm thấy cô độc", người mẹ Marina nói. Cô cũng tự nhận gia đình may mắn vì tìm được một căn hộ có đầy đủ điều kiện sinh hoạt như điện, nước...Một người phụ nữ đi ngang ngôi nhà bị trúng đạn pháo bay lạc trong nội chiến. Khoảng 1,4 triệu người dân Ukraine phải di dời khỏi khu vực miền Đông để tìm một nơi ở mới yên ổn hơn. Sasha lo lắng hơn về cậu con trai đang ở tuổi mới lớn có thể cảm thấy cô đơn do xung quanh rất ít bạn bè. "Kostya khá khép kín. Chúng tôi chỉ muốn các con được sống bình thường, với gia đình và bạn bè thân thuộc", ông bố Sasha nói.Trẻ con vui chơi tại một khu giải trí vắng khách ở Kramatorsk. Cô Marina chia sẻ, cuộc nội chiến cũng khiến tình cảm với một số người bạn sứt mẻ dần. "Chúng tôi không ủng hộ nổi dậy, nhưng nhiều người bạn của tôi thì đứng về nhóm ly khai. Nên tôi rút kinh nghiệm là chúng tôi sẽ không bao giờ bàn về chiến sự nữa. Chúng tôi cố gắng duy trì mối quan hệ", Marina nói.Cô Marina tô son trước khi đi làm. 2 năm trôi qua, gia đình Sasha vẫn cảm thấy khó khăn để thích nghi với nhịp sống mới ở một nơi hoàn toàn xa lạ và không người thân thuộc.Dù phải mất gần cả năm, Marina và Sasha đều tìm được việc làm mới. Cô dạy tại một trường tiểu học, nhưng vẫn luôn nhớ về ngôi trường cũ. "Việc ra đi là một quyết định khó khăn, đặc biệt khi phải chia tay các học sinh mà cô từng dạy ở Charcizk trong 5 năm. Khi đó, tôi gần như khóc mỗi ngày".Còn Sasha tìm được việc ở một xưởng gần nhà. Gần như tất cả công nhân ở đây đều là những người phải di dời khỏi chỗ ở cũ do nội chiến. Theo UNDP, chiến sự ở Donbass khiến GDP năm 2014 của Ukraine bị giảm gần 3%.Tuy thay đổi dẫn đến nhiều khó khăn để thích nghi, vợ chồng Sasha và Marina đều động viên cố gắng mỗi ngày, vì tương lai của 2 người con Kostya và Artyon. Sau gần 20 năm chung sống bên nhau, Sasha và vợ tiếp tục nỗ lực dù tương lai sắp tới cũng như kết cục nội chiến vẫn còn bất định.
Vợ chồng anh Sasha Dobyri (41 tuổi) và chị Marina (38 tuổi) là một trong những người bị xáo trộn cuộc sống do nội chiến ở Đông Ukraine. Anh Sasha tự nhận gia đình thuộc tầng lớp trung lưu ở Ukraine. Họ từng sống ở thị trấn Charcizk, tỉnh Donetsk. Cách đây 2 năm, vợ chồng anh cùng 2 người con trai Kostya và Artyom, phải rời khỏi nhà để đi sơ tán. "Chúng tôi chẳng bao giờ biết được chúng tôi sẽ sống ở đâu. 2 năm trước, tôi không thể tiên đoán được sự chia ly này", Sasha nói.
Vợ chồng Sasha và Marina tại nơi ở mới. "Việc phải rời bỏ nhà cũ không hẳn là cảm giác cô lập về thể chất hay phải chuyển đến sống trong một căn hộ nhỏ hơn. Điều khó khăn nhất chính là sự cô lập về cảm xúc. Chúng tôi cảm thấy rất cô đơn", Sasha nói.
Căn hộ mà vợ chồng Sasha dọn đến sống nằm trong một chung cư cũ ở Kramatorsk. Tỉnh này đã tiếp nhận hơn 67.000 người chạy trốn cuộc nội chiến ở miền Đông.
Bé Artyom, 10 tuổi, ngồi trong phòng riêng. "Mọi điều chúng tôi làm là vì muốn các con có một cuộc sống yên ổn", Sasha nói. "Cuộc chiến ngày càng ác liệt", người bố nhớ lại. Anh nói, thoạt đầu họ vẫn cố gắng bám trụ. "Chúng tôi còn nhà cửa, công việc và người thân, mẹ và bạn bè ở đây. Nhưng đến mùa hè năm 2014, khi xung đột giữa chính phủ và DPR trở nên quá rõ ràng và khó mà giải quyết, thì cuộc sống ở vùng xung đột ngày càng khó khăn hơn", Sasha nói.
Bé Artyom tự chích insulin vào cơ thể. Sasha kể, các bác sĩ nói nguồn cung thuốc men từ chính phủ sẽ bị cắt từ năm tới. Vùng phân tuyến giữa Ukraine và DPR sẽ bị phong tỏa. Quyết định đi hay ở thuộc về gia đình họ. "2 con trai của tôi đều bị tiểu đường nên không thể thiếu insulin. Do vậy, chúng tôi quyết định dọn đến nơi ở mới tại Kramatorsk ở phía bắc Donetsk", Sasha nói.
Kostya chơi trò chơi trên vi tính. "Chúng tôi lo lắng tâm trạng buồn bã vì phải rời nhà cũ và bạn bè sẽ khiến những đứa trẻ cảm thấy cô độc", người mẹ Marina nói. Cô cũng tự nhận gia đình may mắn vì tìm được một căn hộ có đầy đủ điều kiện sinh hoạt như điện, nước...
Một người phụ nữ đi ngang ngôi nhà bị trúng đạn pháo bay lạc trong nội chiến. Khoảng 1,4 triệu người dân Ukraine phải di dời khỏi khu vực miền Đông để tìm một nơi ở mới yên ổn hơn. Sasha lo lắng hơn về cậu con trai đang ở tuổi mới lớn có thể cảm thấy cô đơn do xung quanh rất ít bạn bè. "Kostya khá khép kín. Chúng tôi chỉ muốn các con được sống bình thường, với gia đình và bạn bè thân thuộc", ông bố Sasha nói.
Trẻ con vui chơi tại một khu giải trí vắng khách ở Kramatorsk. Cô Marina chia sẻ, cuộc nội chiến cũng khiến tình cảm với một số người bạn sứt mẻ dần. "Chúng tôi không ủng hộ nổi dậy, nhưng nhiều người bạn của tôi thì đứng về nhóm ly khai. Nên tôi rút kinh nghiệm là chúng tôi sẽ không bao giờ bàn về chiến sự nữa. Chúng tôi cố gắng duy trì mối quan hệ", Marina nói.
Cô Marina tô son trước khi đi làm. 2 năm trôi qua, gia đình Sasha vẫn cảm thấy khó khăn để thích nghi với nhịp sống mới ở một nơi hoàn toàn xa lạ và không người thân thuộc.
Dù phải mất gần cả năm, Marina và Sasha đều tìm được việc làm mới. Cô dạy tại một trường tiểu học, nhưng vẫn luôn nhớ về ngôi trường cũ. "Việc ra đi là một quyết định khó khăn, đặc biệt khi phải chia tay các học sinh mà cô từng dạy ở Charcizk trong 5 năm. Khi đó, tôi gần như khóc mỗi ngày".
Còn Sasha tìm được việc ở một xưởng gần nhà. Gần như tất cả công nhân ở đây đều là những người phải di dời khỏi chỗ ở cũ do nội chiến. Theo UNDP, chiến sự ở Donbass khiến GDP năm 2014 của Ukraine bị giảm gần 3%.
Tuy thay đổi dẫn đến nhiều khó khăn để thích nghi, vợ chồng Sasha và Marina đều động viên cố gắng mỗi ngày, vì tương lai của 2 người con Kostya và Artyon. Sau gần 20 năm chung sống bên nhau, Sasha và vợ tiếp tục nỗ lực dù tương lai sắp tới cũng như kết cục nội chiến vẫn còn bất định.