Ở miền Trung Kazakhstan, khu vực lạnh giá thứ 2 trên Trái Đất, chỉ sau Ulaanbaatar (Mông Cổ), nhiếp ảnh gia Aleksey Kondratyev ghi lại hình ảnh của những người sinh sống bằng việc câu cá trên băng.Trên sông Ishim chảy qua thủ đô Astana, ngư dân sẽ dành cả ngày để mong bắt được những con cá nước ngọt như cá rô, cá vền…Khoan một lỗ trên băng và chờ đợi là điều quen thuộc đối với bất kỳ ai từng câu cá trên băng.Tuy nhiên, để che chắn cơ thể khỏi những cơn gió buốt giá vào các thời điểm lạnh hơn âm 34 độ C, ngư dân Kazakhstan tự dựng cho mình nơi trú ẩn nhỏ bằng túi plastic.Họ trùm kín người với vật liệu thường là những bao gạo hoặc đồ tạp hóa bỏ đi. Đối với họ, những vật liệu như vậy không chỉ đủ tốt để chắn gió mà còn có thể giữ nhiệt của hơi ấm khi thở ra.Để có được những bức ảnh, Kondratyev sẽ đi đến một chiếc lều và hỏi thăm. Đôi khi anh chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến người bên trong giật mình. Kondratyev nhận thấy rằng những người đàn ông có vẻ già hơn, hàng chục năm câu cá trên băng hiện rõ trong mắt họ.Công việc chính của những ngư dân này là bắt cá, nhưng tư thế quỳ trên băng tựa như cũng là một kiểu thiền định đơn độc, khi thời gian lặng lẽ trôi qua từ bình minh đến hoàng hôn.Qua ống kính của Kondratyev, những người đàn ông và chiếc lều bằng túi plastic trông như các bức tượng nghệ thuật.Kondratyev chia sẻ: "Trong một thành phố quá tập trung vào cái mới và hào nhoáng như Astana (một trong những thủ đô trẻ phát triển nhanh nhất thế giới), sự cổ điển và bình dị có xu hướng trở nên nổi bật, một nghệ thuật đáng chú ý theo cách không định trước".
Ở miền Trung Kazakhstan, khu vực lạnh giá thứ 2 trên Trái Đất, chỉ sau Ulaanbaatar (Mông Cổ), nhiếp ảnh gia Aleksey Kondratyev ghi lại hình ảnh của những người sinh sống bằng việc câu cá trên băng.
Trên sông Ishim chảy qua thủ đô Astana, ngư dân sẽ dành cả ngày để mong bắt được những con cá nước ngọt như cá rô, cá vền…
Khoan một lỗ trên băng và chờ đợi là điều quen thuộc đối với bất kỳ ai từng câu cá trên băng.
Tuy nhiên, để che chắn cơ thể khỏi những cơn gió buốt giá vào các thời điểm lạnh hơn âm 34 độ C, ngư dân Kazakhstan tự dựng cho mình nơi trú ẩn nhỏ bằng túi plastic.
Họ trùm kín người với vật liệu thường là những bao gạo hoặc đồ tạp hóa bỏ đi. Đối với họ, những vật liệu như vậy không chỉ đủ tốt để chắn gió mà còn có thể giữ nhiệt của hơi ấm khi thở ra.
Để có được những bức ảnh, Kondratyev sẽ đi đến một chiếc lều và hỏi thăm. Đôi khi anh chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến người bên trong giật mình. Kondratyev nhận thấy rằng những người đàn ông có vẻ già hơn, hàng chục năm câu cá trên băng hiện rõ trong mắt họ.
Công việc chính của những ngư dân này là bắt cá, nhưng tư thế quỳ trên băng tựa như cũng là một kiểu thiền định đơn độc, khi thời gian lặng lẽ trôi qua từ bình minh đến hoàng hôn.
Qua ống kính của Kondratyev, những người đàn ông và chiếc lều bằng túi plastic trông như các bức tượng nghệ thuật.
Kondratyev chia sẻ: "Trong một thành phố quá tập trung vào cái mới và hào nhoáng như Astana (một trong những thủ đô trẻ phát triển nhanh nhất thế giới), sự cổ điển và bình dị có xu hướng trở nên nổi bật, một nghệ thuật đáng chú ý theo cách không định trước".