Đích thân Tổng thống Aliyev đã xác nhận vai trò của máy bay không người lái tấn công trong chiến thắng trước Armenia: "Với sự trợ giúp của các UAV mua từ Thổ Nhĩ Kỳ, chúng tôi đã phá hủy lượng thiết bị quân sự trị giá 1 tỷ USD của Armenia".Những tuyên bố trên được chứng thực bằng nhiều đoạn video đầy màu sắc, trong đó cho thấy UAV và đạn tuần kích (UAV cảm tử) đã hạ gục nhiều thiết bị quân sự của Armenia, bao gồm cả hệ thống phòng không S-300 tối tân.Bộ Quốc phòng của tất cả các quốc gia hàng đầu đang phải nghiên cứu và phân tích kỹ lưỡng thực tiễn sử dụng máy bay không người lái cũng như cách thức chống lại chúng.Tình hình càng trở nên trầm trọng hơn khi nhiều chuyên gia quân sự lập luận nghiêm túc rằng quân đội Nga hiện không có gì để phản ứng trước những UAV loại này.Tuy nhiên theo báo chí Nga thì điều này không hoàn toàn đúng. Nga mặc dù chỉ có UAV trong giai đoạn sơ khai, nhưng vũ khí để hạ gục toàn bộ máy bay không người lái của Thổ Nhĩ Kỳ hay Israel được sử dụng tại Karabakh chỉ trong một ngày đã có sẵn.Đầu tiên, một máy bay không người lái tấn công không có gì để chống lại một chiến đấu cơ có người điều khiển, được trang bị tên lửa không đối không và pháo hàng không.Chẳng hạn các hệ thống phòng không của đối phương gây ra mối đe dọa cho tiêm kích có thể bị phá hủy với sự trợ giúp của các tổ hợp tác chiến chiến thuật. Chiến tranh không phải là cuộc đọ sức riêng giữa UAV và pháo phòng không.Thứ hai, UAV có thể tập kích hệ thống S-300 vì tính chất bất đối xứng, nhưng cần nhớ rằng ngay cả một "cựu binh" như ZU-23-2 cũng có thể góp phần làm loãng hàng ngũ UAV Thổ Nhĩ Kỳ và Israel trên bầu trời Karabakh.Sự hủy diệt ngoạn mục của UAV đối với vũ khí Armenia chính xác là do các loại trên không được bao phủ bởi những hệ thống phòng không có tốc độ phản ứng nhanh và bán kính tác chiến ngắn.Đừng quên rằng Bộ Quốc phòng Nga đã chuẩn bị chiến đấu với máy bay không người lái trong vài năm qua. Ngoài Pantsir-S1, Shilka và Tunguska nổi tiếng thì Nga còn có trong tay nhiều vũ khí khác.Tiêu biểu là hệ thống pháo phòng không tự hành 2S38 ZAK-57 đặt trên khung gầm xe chiến đấu bộ binh BMP-3 được tạo ra đặc biệt để "đặc trị" UAV, tên lửa hành trình và tên lửa không đối đất.Pháo tự động 57 mm của nó bắn loại đạn "thông minh" (có thể lập trình) ở độ cao 4.500 m với tốc độ tác xạ 120 viên/phút, tấn công mục tiêu trên không với một đám mây mảnh vụn.Với tính cơ động của 2S38, đảm bảo tiêu diệt cả UAV và tên lửa của chúng. Ngoài ra nó khá rẻ khi so sánh với nhiều hệ thống vũ khí từng được chứng minh là khá tốt trên chiến trường Syria.Thứ ba, nền công nghiệp quốc phòng Nga được giới phân tích nước này nhận xét có thành tích xuất sắc trong lĩnh vực tác chiến điện tử.Ví dụ, tổ hợp Rtut-BM sẽ tắt các tần số mà tín hiệu vô tuyến của đối phương truyền đi, đồng thời phát hiện một quả đạn đang bay và gửi tín hiệu mạnh hơn về phía nó, dẫn đến việc nổ cầu chì sớm. Hệ thống hoạt động hoàn toàn tự động, có diện tích bao phủ lên đến 500.000 m2.Bên cạnh đó là tổ hợp Krasukha-4 nổi tiếng với khả năng chế áp các phương tiện trinh sát không chỉ của UAV, mà còn trên radar tích hợp vào máy bay chỉ huy - cảnh báo sớm trên không (AWACS).Một tổ hợp chống máy bay không người lái chuyên dụng khác là Repellent đã được thiết kế để phát hiện và chế áp những hệ thống điều khiển UAV của đối phương ở chế độ tự động.Cần nói thêm cả tổ hợp chống máy bay không người lái Rat được giới thiệu gần đây. Hệ thống này có thiết bị triệt tiêu vi sóng định hướng, cũng như lắp đặt tia laser để tiêu diệt mục tiêu dạng UAV.Báo chí Nga kết luận, nếu muốn, Điện Kremlin có thể giúp Yerevan ngăn chặn toàn bộ các cuộc tấn công bằng UAV theo đúng nghĩa đen chỉ trong một ngày thông qua triển khai các loại vũ khí được liệt kê. Nhưng tại sao điều này không được thực hiện lại là một câu hỏi khác.
Đích thân Tổng thống Aliyev đã xác nhận vai trò của máy bay không người lái tấn công trong chiến thắng trước Armenia: "Với sự trợ giúp của các UAV mua từ Thổ Nhĩ Kỳ, chúng tôi đã phá hủy lượng thiết bị quân sự trị giá 1 tỷ USD của Armenia".
Những tuyên bố trên được chứng thực bằng nhiều đoạn video đầy màu sắc, trong đó cho thấy UAV và đạn tuần kích (UAV cảm tử) đã hạ gục nhiều thiết bị quân sự của Armenia, bao gồm cả hệ thống phòng không S-300 tối tân.
Bộ Quốc phòng của tất cả các quốc gia hàng đầu đang phải nghiên cứu và phân tích kỹ lưỡng thực tiễn sử dụng máy bay không người lái cũng như cách thức chống lại chúng.
Tình hình càng trở nên trầm trọng hơn khi nhiều chuyên gia quân sự lập luận nghiêm túc rằng quân đội Nga hiện không có gì để phản ứng trước những UAV loại này.
Tuy nhiên theo báo chí Nga thì điều này không hoàn toàn đúng. Nga mặc dù chỉ có UAV trong giai đoạn sơ khai, nhưng vũ khí để hạ gục toàn bộ máy bay không người lái của Thổ Nhĩ Kỳ hay Israel được sử dụng tại Karabakh chỉ trong một ngày đã có sẵn.
Đầu tiên, một máy bay không người lái tấn công không có gì để chống lại một chiến đấu cơ có người điều khiển, được trang bị tên lửa không đối không và pháo hàng không.
Chẳng hạn các hệ thống phòng không của đối phương gây ra mối đe dọa cho tiêm kích có thể bị phá hủy với sự trợ giúp của các tổ hợp tác chiến chiến thuật. Chiến tranh không phải là cuộc đọ sức riêng giữa UAV và pháo phòng không.
Thứ hai, UAV có thể tập kích hệ thống S-300 vì tính chất bất đối xứng, nhưng cần nhớ rằng ngay cả một "cựu binh" như ZU-23-2 cũng có thể góp phần làm loãng hàng ngũ UAV Thổ Nhĩ Kỳ và Israel trên bầu trời Karabakh.
Sự hủy diệt ngoạn mục của UAV đối với vũ khí Armenia chính xác là do các loại trên không được bao phủ bởi những hệ thống phòng không có tốc độ phản ứng nhanh và bán kính tác chiến ngắn.
Đừng quên rằng Bộ Quốc phòng Nga đã chuẩn bị chiến đấu với máy bay không người lái trong vài năm qua. Ngoài Pantsir-S1, Shilka và Tunguska nổi tiếng thì Nga còn có trong tay nhiều vũ khí khác.
Tiêu biểu là hệ thống pháo phòng không tự hành 2S38 ZAK-57 đặt trên khung gầm xe chiến đấu bộ binh BMP-3 được tạo ra đặc biệt để "đặc trị" UAV, tên lửa hành trình và tên lửa không đối đất.
Pháo tự động 57 mm của nó bắn loại đạn "thông minh" (có thể lập trình) ở độ cao 4.500 m với tốc độ tác xạ 120 viên/phút, tấn công mục tiêu trên không với một đám mây mảnh vụn.
Với tính cơ động của 2S38, đảm bảo tiêu diệt cả UAV và tên lửa của chúng. Ngoài ra nó khá rẻ khi so sánh với nhiều hệ thống vũ khí từng được chứng minh là khá tốt trên chiến trường Syria.
Thứ ba, nền công nghiệp quốc phòng Nga được giới phân tích nước này nhận xét có thành tích xuất sắc trong lĩnh vực tác chiến điện tử.
Ví dụ, tổ hợp Rtut-BM sẽ tắt các tần số mà tín hiệu vô tuyến của đối phương truyền đi, đồng thời phát hiện một quả đạn đang bay và gửi tín hiệu mạnh hơn về phía nó, dẫn đến việc nổ cầu chì sớm. Hệ thống hoạt động hoàn toàn tự động, có diện tích bao phủ lên đến 500.000 m2.
Bên cạnh đó là tổ hợp Krasukha-4 nổi tiếng với khả năng chế áp các phương tiện trinh sát không chỉ của UAV, mà còn trên radar tích hợp vào máy bay chỉ huy - cảnh báo sớm trên không (AWACS).
Một tổ hợp chống máy bay không người lái chuyên dụng khác là Repellent đã được thiết kế để phát hiện và chế áp những hệ thống điều khiển UAV của đối phương ở chế độ tự động.
Cần nói thêm cả tổ hợp chống máy bay không người lái Rat được giới thiệu gần đây. Hệ thống này có thiết bị triệt tiêu vi sóng định hướng, cũng như lắp đặt tia laser để tiêu diệt mục tiêu dạng UAV.
Báo chí Nga kết luận, nếu muốn, Điện Kremlin có thể giúp Yerevan ngăn chặn toàn bộ các cuộc tấn công bằng UAV theo đúng nghĩa đen chỉ trong một ngày thông qua triển khai các loại vũ khí được liệt kê. Nhưng tại sao điều này không được thực hiện lại là một câu hỏi khác.