Gia đình F-15 Eagle là dòng máy bay chiến đấu có ba phiên bản chính: F-15C Eagle, F-15E Strike Eagle và F-15S/MTD. Mỗi loại với các biến thể có chức năng riêng tương ứng khác nhau.F-15 Eagle là dòng chiến đấu cơ có khả năng hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết, nó cực kỳ cơ động, chiến đấu chiến thuật của từng phiên bản được thiết kế để cho phép không quân để đạt được và duy trì ưu thế trên không và tấn công mặt đất tầm xa. Ưu thế trên không của tiêm kích F-15 đạt được là nhờ sự kết hợp của khả năng cơ động chưa từng có và khả năng tăng tốc, tầm bay, vũ khí và hệ thống điện tử hàng không. Nó có thể xuyên thủng hàng phòng ngự của đối phương, vượt trội hơn và chiến đấu hoàn toàn với hầu hết các loại máy bay địch hiện nay.Chiến đấu cơ F-15 có các hệ thống điện tử và vũ khí để phát hiện, thu nhận, theo dõi và tấn công máy bay đối phương khi đang hoạt động trong vùng trời do đối phương kiểm soát. Các vũ khí và hệ thống điều khiển bay được thiết kế để một phi công có thể thực hiện các cuộc không chiến một cách an toàn và hiệu quả.F-15 có thể được trang bị tên lửa AIM-7F/M Sparrow hoặc tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120 ở dưới thân máy bay, tên lửa AIM-9L/M Sidewinder hoặc AIM-120 trên hai giá treo dưới cánh và một khẩu pháo Gatling 20mm bên trong ở gốc cánh phải.Khả năng cơ động vượt trội, tốc độ leo dốc và khả năng tăng tốc của F-15 đạt được nhờ tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng động cơ cao và tải trọng cánh thấp. Tải trọng cánh thấp (tỷ lệ trọng lượng máy bay so với diện tích cánh của nó) là một yếu tố quan trọng giúp máy bay có thể xoay trở chặt chẽ mà không bị giảm tốc độ.Do đó, F-15 được đánh giá là một trong những máy bay chiến đấu nguy hiểm nhất và tốt nhất từng được chế tạo. Tính đến hiện tại, tỷ lệ tiêu diệt của F-15 trong không chiến không đối không là 108 phương tiện của đối phương và không gặp bất cứ tổn thất nào.Hiện nay, F-15 đang được sử dụng bởi không quân Mỹ, Israel, Nhật Bản và Ả Rập Saudi. Trong tương lai dòng máy bay này đang dần được thay thế bởi F-22 Raptor, nhưng Không quân Mỹ vẫn sẽ giữ lại ít nhất 178 chiếc F-15 sẵn sàng chiến đấu cho đến năm 2025.Đầu tiên là phiên bản F-15E Strike Eagle, đây là loại máy bay tiêm kích - ném bom được thiết kế để thay thế cho F-111F Aardvark dưới dạng máy bay ném bom hạng trung. Các kế hoạch thử nghiệm tấn công mặt đất của F-15 được hình thành kể từ khi bắt đầu thử nghiệm chiếc F-15A đầu tiên.Tuy nhiên, dự án này đã bị gác lại vào năm 1975 chủ yếu do chi phí ngày càng tăng. Dự án được hồi sinh vào năm 1982 khi các cuộc thử nghiệm bắt đầu với phiên bản F-15B. Mẫu sản xuất được cất cánh lần đầu vào ngày 11/12/1986, sau cuộc cạnh tranh duy nhất với phiên bản F-16XL đã bị hủy bỏ.Buồng lái của F-15 được cải tiến hiện đại, phi công điều khiển có màn hình cảnh báo góc rộng cũng như 3 màn hình đa chức năng và phi công vận hành hệ thống vũ khí có 4 màn hình MFD.Lợi thế duy nhất giữa F-15E Strike Eagle so với F-111 Aardvark mà nó thay thế là được trang bị khả năng không đối đất ưu việt trong khi vẫn giữ được khả năng không đối không vượt trội của phiên bản F-15C.Những bất lợi của F-15E, điều đã bị chỉ trích nhiều nhất trong thời gian đầu, đó là máy bay F-15E không có khả năng hoạt động bên trong sâu lãnh thổ của đối phương bằng F-111 (4.800 km của F-111 so với 3.200 km của F-15E) cũng như khả năng tải trọng vũ khí (14 tấn của F-111 so với 11 tấn của F-15E).Tuy nhiên, bất chấp những thiếu sót đó, F-15E vẫn được đánh giá là một trong những máy bay mạnh nhất trong kho vũ khí của Mỹ và đã được thực tế chứng minh trong các cuộc chiến ở Vịnh Ba Tư, Trung Đông và vùng Balkan. Nguồn ảnh: Airforces.F-15E còn được sử dụng ở các quốc gia khác với nhiều phiên bản khác nhau, bao gồm cả Israel (F-15I Ra'am), Hàn Quốc (F-15K Slam Eagle), Saudi Arabia (F-15S) và Singapore (F-15SG hoặc F-15T).
Gia đình F-15 Eagle là dòng máy bay chiến đấu có ba phiên bản chính: F-15C Eagle, F-15E Strike Eagle và F-15S/MTD. Mỗi loại với các biến thể có chức năng riêng tương ứng khác nhau.
F-15 Eagle là dòng chiến đấu cơ có khả năng hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết, nó cực kỳ cơ động, chiến đấu chiến thuật của từng phiên bản được thiết kế để cho phép không quân để đạt được và duy trì ưu thế trên không và tấn công mặt đất tầm xa.
Ưu thế trên không của tiêm kích F-15 đạt được là nhờ sự kết hợp của khả năng cơ động chưa từng có và khả năng tăng tốc, tầm bay, vũ khí và hệ thống điện tử hàng không. Nó có thể xuyên thủng hàng phòng ngự của đối phương, vượt trội hơn và chiến đấu hoàn toàn với hầu hết các loại máy bay địch hiện nay.
Chiến đấu cơ F-15 có các hệ thống điện tử và vũ khí để phát hiện, thu nhận, theo dõi và tấn công máy bay đối phương khi đang hoạt động trong vùng trời do đối phương kiểm soát. Các vũ khí và hệ thống điều khiển bay được thiết kế để một phi công có thể thực hiện các cuộc không chiến một cách an toàn và hiệu quả.
F-15 có thể được trang bị tên lửa AIM-7F/M Sparrow hoặc tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120 ở dưới thân máy bay, tên lửa AIM-9L/M Sidewinder hoặc AIM-120 trên hai giá treo dưới cánh và một khẩu pháo Gatling 20mm bên trong ở gốc cánh phải.
Khả năng cơ động vượt trội, tốc độ leo dốc và khả năng tăng tốc của F-15 đạt được nhờ tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng động cơ cao và tải trọng cánh thấp. Tải trọng cánh thấp (tỷ lệ trọng lượng máy bay so với diện tích cánh của nó) là một yếu tố quan trọng giúp máy bay có thể xoay trở chặt chẽ mà không bị giảm tốc độ.
Do đó, F-15 được đánh giá là một trong những máy bay chiến đấu nguy hiểm nhất và tốt nhất từng được chế tạo. Tính đến hiện tại, tỷ lệ tiêu diệt của F-15 trong không chiến không đối không là 108 phương tiện của đối phương và không gặp bất cứ tổn thất nào.
Hiện nay, F-15 đang được sử dụng bởi không quân Mỹ, Israel, Nhật Bản và Ả Rập Saudi. Trong tương lai dòng máy bay này đang dần được thay thế bởi F-22 Raptor, nhưng Không quân Mỹ vẫn sẽ giữ lại ít nhất 178 chiếc F-15 sẵn sàng chiến đấu cho đến năm 2025.
Đầu tiên là phiên bản F-15E Strike Eagle, đây là loại máy bay tiêm kích - ném bom được thiết kế để thay thế cho F-111F Aardvark dưới dạng máy bay ném bom hạng trung. Các kế hoạch thử nghiệm tấn công mặt đất của F-15 được hình thành kể từ khi bắt đầu thử nghiệm chiếc F-15A đầu tiên.
Tuy nhiên, dự án này đã bị gác lại vào năm 1975 chủ yếu do chi phí ngày càng tăng. Dự án được hồi sinh vào năm 1982 khi các cuộc thử nghiệm bắt đầu với phiên bản F-15B. Mẫu sản xuất được cất cánh lần đầu vào ngày 11/12/1986, sau cuộc cạnh tranh duy nhất với phiên bản F-16XL đã bị hủy bỏ.
Buồng lái của F-15 được cải tiến hiện đại, phi công điều khiển có màn hình cảnh báo góc rộng cũng như 3 màn hình đa chức năng và phi công vận hành hệ thống vũ khí có 4 màn hình MFD.
Lợi thế duy nhất giữa F-15E Strike Eagle so với F-111 Aardvark mà nó thay thế là được trang bị khả năng không đối đất ưu việt trong khi vẫn giữ được khả năng không đối không vượt trội của phiên bản F-15C.
Những bất lợi của F-15E, điều đã bị chỉ trích nhiều nhất trong thời gian đầu, đó là máy bay F-15E không có khả năng hoạt động bên trong sâu lãnh thổ của đối phương bằng F-111 (4.800 km của F-111 so với 3.200 km của F-15E) cũng như khả năng tải trọng vũ khí (14 tấn của F-111 so với 11 tấn của F-15E).
Tuy nhiên, bất chấp những thiếu sót đó, F-15E vẫn được đánh giá là một trong những máy bay mạnh nhất trong kho vũ khí của Mỹ và đã được thực tế chứng minh trong các cuộc chiến ở Vịnh Ba Tư, Trung Đông và vùng Balkan. Nguồn ảnh: Airforces.
F-15E còn được sử dụng ở các quốc gia khác với nhiều phiên bản khác nhau, bao gồm cả Israel (F-15I Ra'am), Hàn Quốc (F-15K Slam Eagle), Saudi Arabia (F-15S) và Singapore (F-15SG hoặc F-15T).