Đứng đầu bảng xếp hạng khẩu súng bộ binh tệ nhất là súng máy hạng nhẹ Chauchat (Sô sô), được sản xuất bởi công ty xe đạp Gladiator Chauchat của Pháp; súng máy Chauchat là một trong những vũ khí tự động cấp tiểu đội đầu tiên, từng được sản xuất. Được trang bị cho quân đội Pháp và sau đó là quân đội Mỹ trong Thế chiến thứ nhất.Tuy nhiên súng máy Chauchat thậm chí trông giống như được làm từ các bộ phận của xe đạp, sử dụng rất nhiều ống kim loại, gần giống với ống kim loại được tìm thấy trong khung xe đạp. Súng có khả năng bắn 300 viên đạn liên tục một phút, trong điều kiện giữ được vệ sinh và bảo quản tốt nhất.Tuy nhiên các chiến hào của chiến trường khác xa với điều đó, với bùn và đất có khả năng lọt vào bên trong của súng qua nhiều lỗ hổng của nó và làm kẹt súng. Cùng với đó là Chauchat có thiết kế kém, thường xuyên đâm vào mắt hoặc má người bắn, nếu cầm không đúng cách. Bất chấp những thiếu sót này, Chauchat vẫn được sử dụng, chủ yếu là vì không có gì để thay thế nó. Mặc dù Chauchat xứng đáng được ghi nhận là khẩu súng máy cấp tiểu đội đầu tiên, nhưng thực tế là tất cả các quân đội lớn đã loại bỏ nó khỏi biên chế, khi thế chiến thứ nhát kết thúc. Chauchat đã được Quân đội Mỹ thay thế bằng khẩu M1918 Browning.Đứng trong danh sách thứ hai những khẩu súng tệ nhất là khẩu súng ngắn Nambu của Đế quốc Nhật Bản; bất chấp sức mạnh công nghệ vũ khí trên biển và trên không, nhưng trên mặt đất là một mớ vũ khí hỗn độn. Khẩu Nambu là khẩu súng lục không chính thức của quân đội Đế quốc Nhật Bản. Nambu có bề ngoài giống với khẩu Luger P-08 nổi tiếng của Đức, với việc bổ sung thêm một bộ phận an toàn có thể sử dụng bằng tay. Do lò xo đẩy về yếu, nên việc tháo băng đạn rỗng trở nên cực kỳ khó khăn và gần như không thể khi súng bị ướt hoặc dính dầu.Điểm yếu lớn nhất là lò xo lá của cụm cò súng, thường bị yếu dần theo thời gian, dẫn đến không đủ lực để mổ cò phát hỏa, nên bao súng bao giờ cũng phải có một lò xo dự phòng; đạn 8x22 mm cũng nổi tiếng là có sức xuyên kém, và không dùng chung được với những loại súng khác.Đứng thứ ba trong danh sách khẩu súng tệ nhất lịch sử, là mẫu súng trường bán tự động Gewehr 41 của Quân đội Đức phát xít; mặc dù quân đội Đức vào đầu thế chiến 2 được trang bị súng trường Karabiner 98k; các kỹ sư Đức tìm mọi cách để tăng tốc độ bắn của súng và kết quả là khẩu Gewehr 41 ra đời.Gewehr 41 sử dụng phương pháp lên đạn bằng trích khí dài, khóa nòng xoay như khẩu M1 Garand của Mỹ. Tuy nhiên, Garand có thiết kế hoàn chỉnh hơn khẩu Gewehr 41 rất nhiều; bên cạnh đó, G41 có quá trình sản xuất và gia công phức tạp, giá thành cao.Gewehr 41 yêu cầu được bảo dưỡng liên tục và tỉ mỉ, nhưng cơ cấu lên đạn thường xuyên bị hỏng hóc; súng có trọng lượng tương đối nặng, nên tới 4,9 kg khi không có đạn và có độ cân bằng kém. Mặc dù là vũ khí bán tự động, nhưng hộp tiếp đạn không thể tháo rời, nên việc nạp đạn chậm, dẫn đến hạn chế tốc độ bắn. Đứng thứ tư trong danh sách là súng trường ổ quay Colt 1855, do Samuel Colt, người phát minh ra súng lục ổ quay hiện đại phát minh ra; ông đã đem mẫu ổ quay rất thành công trên súng ngắn, để áp vào mẫu súng trường có tên Colt 1855, nhưng đây là một thiết kế thất bại của ông. Bản chất của buồng đạn ổ quay và tiếng nổ nó tạo ra có thể chấp nhận được ở vũ khí cầm ngang cánh tay, nhưng không phải đối với vũ khí tỳ sát mặt. Hành động áp sát mặt cũng rất nguy hiểm trong trường hợp vũ khí bị hỏng cơ học hoặc nổ. Chỉ có 1.000 khẩu Colt 1855 được chế tạo và toàn bộ khái niệm này đã bị ngành công nghiệp chế tạo súng từ bỏ.Đứng cuối danh sách làm mẫu súng ngắn Colt 2000; đây là câu trả lời của hãng sản xuất vũ khí lâu đời nhất của Mỹ là Colt với huyền thoại Glock của Áo. Mặc dù được phát triển bởi các nhà thiết kế súng nổi tiếng Reed Knight Jr. và Eugene Stoner (người phát minh ra súng trường AR-15), nhưng Colt 2000 là một thất bại đáng xấu hổ.Về mặt lý thuyết, thiết kế của Colt 2000 là khá lý tưởng, với khung bằng polyme kết hợp với thanh trượt kim loại để giảm trọng lượng, băng đạn nạp hai hàng chồng lên nhau, chứa được 15 viên đạn và thiết kế có thể bắn được ở chế độ liên thanh.Nhưng trên thực tế, Colt 2000 đã có vấn đề nghiêm trọng về độ tin cậy, với nhiều khẩu gặp phải tình trạng kẹt đạn, độ chính xác kém và phải thu hồi hoàn toàn. Mặc dù Colt 2000 được quảng cáo là khẩu súng ngắn sẽ thống trị thế giới súng ngắn thế kỷ XXI, nhưng khẩu súng này chỉ tồn tại được 4 năm trên thị trường Mỹ, từ năm 1991 đến khi bị hủy bỏ vào năm 1994.
Đứng đầu bảng xếp hạng khẩu súng bộ binh tệ nhất là súng máy hạng nhẹ Chauchat (Sô sô), được sản xuất bởi công ty xe đạp Gladiator Chauchat của Pháp; súng máy Chauchat là một trong những vũ khí tự động cấp tiểu đội đầu tiên, từng được sản xuất. Được trang bị cho quân đội Pháp và sau đó là quân đội Mỹ trong Thế chiến thứ nhất.
Tuy nhiên súng máy Chauchat thậm chí trông giống như được làm từ các bộ phận của xe đạp, sử dụng rất nhiều ống kim loại, gần giống với ống kim loại được tìm thấy trong khung xe đạp. Súng có khả năng bắn 300 viên đạn liên tục một phút, trong điều kiện giữ được vệ sinh và bảo quản tốt nhất.
Tuy nhiên các chiến hào của chiến trường khác xa với điều đó, với bùn và đất có khả năng lọt vào bên trong của súng qua nhiều lỗ hổng của nó và làm kẹt súng. Cùng với đó là Chauchat có thiết kế kém, thường xuyên đâm vào mắt hoặc má người bắn, nếu cầm không đúng cách.
Bất chấp những thiếu sót này, Chauchat vẫn được sử dụng, chủ yếu là vì không có gì để thay thế nó. Mặc dù Chauchat xứng đáng được ghi nhận là khẩu súng máy cấp tiểu đội đầu tiên, nhưng thực tế là tất cả các quân đội lớn đã loại bỏ nó khỏi biên chế, khi thế chiến thứ nhát kết thúc. Chauchat đã được Quân đội Mỹ thay thế bằng khẩu M1918 Browning.
Đứng trong danh sách thứ hai những khẩu súng tệ nhất là khẩu súng ngắn Nambu của Đế quốc Nhật Bản; bất chấp sức mạnh công nghệ vũ khí trên biển và trên không, nhưng trên mặt đất là một mớ vũ khí hỗn độn. Khẩu Nambu là khẩu súng lục không chính thức của quân đội Đế quốc Nhật Bản.
Nambu có bề ngoài giống với khẩu Luger P-08 nổi tiếng của Đức, với việc bổ sung thêm một bộ phận an toàn có thể sử dụng bằng tay. Do lò xo đẩy về yếu, nên việc tháo băng đạn rỗng trở nên cực kỳ khó khăn và gần như không thể khi súng bị ướt hoặc dính dầu.
Điểm yếu lớn nhất là lò xo lá của cụm cò súng, thường bị yếu dần theo thời gian, dẫn đến không đủ lực để mổ cò phát hỏa, nên bao súng bao giờ cũng phải có một lò xo dự phòng; đạn 8x22 mm cũng nổi tiếng là có sức xuyên kém, và không dùng chung được với những loại súng khác.
Đứng thứ ba trong danh sách khẩu súng tệ nhất lịch sử, là mẫu súng trường bán tự động Gewehr 41 của Quân đội Đức phát xít; mặc dù quân đội Đức vào đầu thế chiến 2 được trang bị súng trường Karabiner 98k; các kỹ sư Đức tìm mọi cách để tăng tốc độ bắn của súng và kết quả là khẩu Gewehr 41 ra đời.
Gewehr 41 sử dụng phương pháp lên đạn bằng trích khí dài, khóa nòng xoay như khẩu M1 Garand của Mỹ. Tuy nhiên, Garand có thiết kế hoàn chỉnh hơn khẩu Gewehr 41 rất nhiều; bên cạnh đó, G41 có quá trình sản xuất và gia công phức tạp, giá thành cao.
Gewehr 41 yêu cầu được bảo dưỡng liên tục và tỉ mỉ, nhưng cơ cấu lên đạn thường xuyên bị hỏng hóc; súng có trọng lượng tương đối nặng, nên tới 4,9 kg khi không có đạn và có độ cân bằng kém. Mặc dù là vũ khí bán tự động, nhưng hộp tiếp đạn không thể tháo rời, nên việc nạp đạn chậm, dẫn đến hạn chế tốc độ bắn.
Đứng thứ tư trong danh sách là súng trường ổ quay Colt 1855, do Samuel Colt, người phát minh ra súng lục ổ quay hiện đại phát minh ra; ông đã đem mẫu ổ quay rất thành công trên súng ngắn, để áp vào mẫu súng trường có tên Colt 1855, nhưng đây là một thiết kế thất bại của ông.
Bản chất của buồng đạn ổ quay và tiếng nổ nó tạo ra có thể chấp nhận được ở vũ khí cầm ngang cánh tay, nhưng không phải đối với vũ khí tỳ sát mặt. Hành động áp sát mặt cũng rất nguy hiểm trong trường hợp vũ khí bị hỏng cơ học hoặc nổ. Chỉ có 1.000 khẩu Colt 1855 được chế tạo và toàn bộ khái niệm này đã bị ngành công nghiệp chế tạo súng từ bỏ.
Đứng cuối danh sách làm mẫu súng ngắn Colt 2000; đây là câu trả lời của hãng sản xuất vũ khí lâu đời nhất của Mỹ là Colt với huyền thoại Glock của Áo. Mặc dù được phát triển bởi các nhà thiết kế súng nổi tiếng Reed Knight Jr. và Eugene Stoner (người phát minh ra súng trường AR-15), nhưng Colt 2000 là một thất bại đáng xấu hổ.
Về mặt lý thuyết, thiết kế của Colt 2000 là khá lý tưởng, với khung bằng polyme kết hợp với thanh trượt kim loại để giảm trọng lượng, băng đạn nạp hai hàng chồng lên nhau, chứa được 15 viên đạn và thiết kế có thể bắn được ở chế độ liên thanh.
Nhưng trên thực tế, Colt 2000 đã có vấn đề nghiêm trọng về độ tin cậy, với nhiều khẩu gặp phải tình trạng kẹt đạn, độ chính xác kém và phải thu hồi hoàn toàn. Mặc dù Colt 2000 được quảng cáo là khẩu súng ngắn sẽ thống trị thế giới súng ngắn thế kỷ XXI, nhưng khẩu súng này chỉ tồn tại được 4 năm trên thị trường Mỹ, từ năm 1991 đến khi bị hủy bỏ vào năm 1994.