Bức ảnh do nữ sinh Bùi Thị Thanh Ngân chia sẻ trên diễn đàn của sinh viên Trường ĐH Kinh tế quốc dân đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của hàng chục nghìn người. Kèm bức ảnh là một bài viết khá xúc động.
|
Vẻ rạng rỡ của người con bên cạnh niềm hạnh phúc ánh trên gương mặt của người mẹ giản dị đã nhận được sự đồng cảm của rất nhiều người. |
Ngân vừa tốt nghiệp chuyên ngành Truyền thông marketing, Khoa Marketing, Trường ĐH Kinh tế Quốc dân Hà Nội.
Dưới đây là bài viết của Ngân.
"Tôi sinh ra ở nông thôn. Bố mẹ tôi là nông dân. Ngày mới nhập học, khi hoang mang và lo lắng về cuộc sống mới, khi chỉ biết ngồi khóc một mình giữa phòng trọ lạnh lẽo. Vậy mà hôm nay, tôi đã dành tặng cho bố mẹ món quà ý nghĩa nhất trong 22 năm qua!
22 năm... Là những nhọc nhằn trên đôi vai bố.
Là nét buồn hằn trên đôi mắt mẹ
Kể sao cho hết những vất vả đã qua...
Bố mẹ không giỏi. Nhà mình không giàu. Nhưng con chưa từng phải thiếu thốn. Con giàu có vì tình yêu thương và sự kỳ vọng của cả gia đình dành cho con. Con sống, học tập, làm việc và nỗ lực chỉ với một mục đích duy nhất là trở thành niềm tự hào của cả nhà. Để mẹ có thể đi khoe khắp nơi rằng con gái mẹ giỏi giang.
Hôm nay, con đã làm được rồi mẹ ạ! Mẹ có vui không? Còn con gái mẹ thì đang khóc khi viết những dòng này. Mà thật ra, con đã khóc từ khi bạn đại diện tân cử nhân lên phát biểu. Vậy là, một hành trình dài đã kết thúc, 1/3 cuộc đời đã trôi qua, ngoài kia, thế giới rộng lớn hơn đang chờ con chinh phục. Con vui, con háo hức nhưng con cũng luyến tiếc nhiều lắm.
4 năm sinh viên rạng rỡ nhất, tuyệt vời nhất đã kết thúc thật rồi".
|
Bức ảnh ấn tượng của Thanh Ngân và mẹ. |
Trước những dòng cảm xúc chân thành, rất nhiều người đã bày tỏ sự ngưỡng mộ và gửi lời chúc tới Ngân và gia đình.
Lê Anh Nam, một thành viên của diễn đàn chia sẻ uy nghĩ của mình về bức ảnh và những dòng tâm sự của Ngân: “Nụ cười hạnh phúc của mẹ quý giá hơn bất kỳ thứ vật chất nào, dù biết rằng nỗi lo cơm áo gạo tiền cứ đè nặng trên đôi vai.
Cha mẹ nuôi con lớn, chưa từng mong hồi đáp, chỉ mong con hạnh phúc, nên người, chỉ sợ ngày thành công ba mẹ không còn bên cạnh.
Rồi chúng ta cũng sẽ có những đứa con của mình, lại tất bật lo toan vì lũ nhỏ, mới hiểu được một phần cay đắng mà năm nào ba mẹ nuốt ngược vào tim.
Tiền kiếm ít một chút cũng được, nhưng nụ cười của ba mẹ không gì có thể đổi được”.
Thành viên Vân Bii nhận xét “Nụ cười của bố mẹ là điều hạnh phúc nhất, khi con cái trưởng thành và suy nghĩ chín chắn hơn”.
Thành viên Dương Thanh Bút thì “Chúc bạn thành công trên con đường tiếp theo, chúc mẹ bạn sức khỏe và hạnh phúc. Mình rất khâm phục và nể bạn, không chỉ là học tập có kết quả tốt mà còn vì bạn luôn tự hào về bố mẹ mình, cố gắng làm thật tốt để bố mẹ vui”.
Thành viên Lê Tuấn Long bình luận: "Đẹp thật. Ngày con chụp ảnh kỷ yếu. Con chỉ muốn mẹ có thể đến nhưng vì xa quá sợ mẹ mệt, công việc của mẹ cũng không cho phép nữa. Bây giờ con nhìn thấy ảnh này cảm thấy vừa ghen vừa thấy đẹp".
Một thành viên là sinh viên năm thứ hai, bạn Thảo Nin, chia sẻ câu chuyện của mình: “Tiền học phí của mình khá cao, gia đình cũng không khá giả. Mỗi lần nộp học phí, bố mẹ lo lắng vay mượn khắp nơi nhưng không bao giờ than vãn nửa lời. Chỉ cần con cái được học hành đầy đủ nên người bố mẹ có bán cả nhà nuôi ăn học cũng không tiếc. Vậy mà có rất nhiều người lớn xung quanh mình nói rằng, ôi dào nuôi con gái lớn dốc tiền cho nó làm gì, ra trường nó cũng bỏ đi lấy chồng thôi.
Bố mẹ mình cười và nói, chỉ cần cuộc sống của nó tốt đẹp và không bị người ta chê cười vì không có học thức, được người khác tôn trọng, thì mất bao nhiêu tôi cũng chiều hết".
Trong khi đó, thành viên Ánh Duyên thì bày tỏ “Đọc xong mà thấy hổ thẹn cho bản thân. Bố mẹ mình cũng làm nông, nhưng thật sự 2 năm sinh viên vừa qua, kết quả học tập của mình chỉ làm cho bố mẹ thêm buồn. Bản thân mình chưa thật sự cố gắng, trong khi bố mẹ đã cố gắng rất nhiều trong 2 năm sinh viên của đứa con gái xa nhà, vay mượn để con không phải trễ tiền học phí, gọi điện hàng tuần nhắc nhở ăn uống, giữ gìn sức khỏe mà học hành…
Con xin lỗi bố mẹ rất nhiều và cũng cảm ơn bố mẹ rất nhiều”…