Wesley Wee, năm nay 38 tuổi, đã từng trải qua những chuyện đắng cay không thể ngờ nổi trong đời người. Thế nhưng vượt lên tất cả, anh khiến mọi người nể phục bởi nghị lực và ý chí phi thường của mình. Theo thông tin đăng tải, Wesley sinh ra đã mắc phải chứng bệnh bại não, không thể tự mặc quần áo, ăn uống, tắm giặt, đi vệ sinh đều cần có người giúp đỡ. Cuộc sống vô cùng bí bách, mắc kẹt trên chiếc xe lăn.Trên thực tế, bệnh tình của Wesley khi anh còn bé không nghiêm trọng như bây giờ. Lúc đầu anh bước thấp bước cao, thường hay bị cười chê, mỉa mai, kỳ thị. Cha mẹ anh cũng vì con trai bệnh tật mà xấu hổ, vì thế, họ ghét bỏ Wesley. Nhiều người trong gia đình dần dần mất đi sự nhẫn nại với Wesley, thậm chí mẹ anh còn nói thẳng vào mặt của con trai mình rằng: "Trên người mày chẳng có một chỗ nào tốt đẹp, tốt nhất là nên chết sớm đi thì hơn".Cha của Wesley là sĩ quan hải quân, để giúp con trai bước đi, ông thường bắt Wesley luyện tập cực kỳ vất vả. Thế như cơ thể tật nguyền của con trai không nghe theo ý ông, khiến ông tức giận, lôi Wesley vào nhà tắm, nhấn đầu xuống nước để trừng phạt.Tuổi thơ của Wesley như chìm trong sự bi thảm, tưởng như chẳng có cách nào thoát ra. Tia ấm áp duy nhất đối với Wesley chính là bà ngoại của anh. Sau khi phát hiện cha mẹ Wesley ngược đãi con trai vô cùng tàn nhẫn, bà ngoại liền nhận nuôi Wesley, yêu thương và cho anh đi học tại một trường học đặc biệt.Tuy nhiên, sau đó, cha mẹ Wesley lại đến đón anh về, ép anh phải phẫu thuật. Qua mỗi lần phẫu thuật, tình trạng của Wesley lại càng trở nên tồi tệ hơn. Đến khi Wesley mất khả năng đi đứng hoàn toàn, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, cha mẹ của anh mới chịu dừng lại. Mắt thấy con trai phải ngồi xe lăn vĩnh viễn, cha mẹ của Wesley không những không thương con, trái lại điên cuồng hơn, đánh đập và ngược đãi anh càng thêm tàn nhẫn.Nhớ lại quá khứ đau đớn cùng cực, Wesley nói, anh không phải chưa từng nghĩ đến chuyện tự sát. Thực tế, anh đã từng tự sát 4 lần, thế nhưng cứ đến giây phút quyết định, Wesley lại cảm thấy như thượng đế đang nhắn nhủ điều gì đó với anh, mong muốn anh nhận lấy sứ mệnh của mình, giúp những người có cùng hoàn cảnh có thêm cảm hứng sống, có thêm dũng khí sống.Trưởng thành hơn, Wesley bán giấy vệ sinh để tự kiếm miếng cơm, manh áo. 7 năm trước đây, thông qua mạng xã hội, Wesley quen biết với người vợ của mình. Cô là người Philippines. Wesley đã đến tận Philippines để gặp gỡ người vợ của mình và đưa cô trở lại Singapore. Hiện, hai người đã kết hôn được 5 năm. Kể từ khi lấy vợ, cuộc sống của Wesley từ từ chuyển biến tốt đẹp hơn. Anh cũng luôn nung nấu viết một cuốn tự truyện, mong muốn chia sẻ câu chuyện của mình, cổ vũ những người đồng cảnh ngộ khác. Bởi vì anh đã làm được, anh hy vọng mọi người cũng sẽ vượt qua được tất cả, vươn lên giống như anh đã làm được.Thân tàn tật, Wesley chỉ có thể dựa vào ngón tay cái bên phải, chậm rãi gõ từng chữ một. Ban ngày, anh bán giấy vệ sinh, ban đêm anh lại ngồi tỉ mẫn gõ chữ viết tự truyện. Qua 5 năm liên tục miệt mài như thế, cuối cùng tự truyện của chàng trai bại não nghị lực Wesley Wee cũng được xuất bản. Tên cuốn sách là: "Finding Happiness Against the Odds" - tạm dịch là "Tìm kiếm hạnh phúc trong nghịch cảnh".Wesley nói: "Ta hy vọng tất cả những người tàn tật, những người thân của người tàn tật sẽ được cổ vũ, động viên khi đọc cuốn sách của tôi. Đừng bao giờ buông tha cho khao khát, ước mơ của mình. Giống như tôi, nếu tôi lựa chọn bỏ cuộc, tôi đã không ngồi đây vào lúc này, không làm được những việc nhiều người không tưởng như thế này".Trải qua 38 năm, Wesley Wee cuối cùng cũng từ vực sâu tuyệt vọng tìm thấy ánh sáng của cuộc đời, tìm thấy tình yêu đích thực. Anh chính là tấm gương sáng, là minh chứng cho nghị lực phi thường của con người, khiến người người cảm động, nể phục.
Wesley Wee, năm nay 38 tuổi, đã từng trải qua những chuyện đắng cay không thể ngờ nổi trong đời người. Thế nhưng vượt lên tất cả, anh khiến mọi người nể phục bởi nghị lực và ý chí phi thường của mình. Theo thông tin đăng tải, Wesley sinh ra đã mắc phải chứng bệnh bại não, không thể tự mặc quần áo, ăn uống, tắm giặt, đi vệ sinh đều cần có người giúp đỡ. Cuộc sống vô cùng bí bách, mắc kẹt trên chiếc xe lăn.
Trên thực tế, bệnh tình của Wesley khi anh còn bé không nghiêm trọng như bây giờ. Lúc đầu anh bước thấp bước cao, thường hay bị cười chê, mỉa mai, kỳ thị. Cha mẹ anh cũng vì con trai bệnh tật mà xấu hổ, vì thế, họ ghét bỏ Wesley. Nhiều người trong gia đình dần dần mất đi sự nhẫn nại với Wesley, thậm chí mẹ anh còn nói thẳng vào mặt của con trai mình rằng: "Trên người mày chẳng có một chỗ nào tốt đẹp, tốt nhất là nên chết sớm đi thì hơn".
Cha của Wesley là sĩ quan hải quân, để giúp con trai bước đi, ông thường bắt Wesley luyện tập cực kỳ vất vả. Thế như cơ thể tật nguyền của con trai không nghe theo ý ông, khiến ông tức giận, lôi Wesley vào nhà tắm, nhấn đầu xuống nước để trừng phạt.
Tuổi thơ của Wesley như chìm trong sự bi thảm, tưởng như chẳng có cách nào thoát ra. Tia ấm áp duy nhất đối với Wesley chính là bà ngoại của anh. Sau khi phát hiện cha mẹ Wesley ngược đãi con trai vô cùng tàn nhẫn, bà ngoại liền nhận nuôi Wesley, yêu thương và cho anh đi học tại một trường học đặc biệt.
Tuy nhiên, sau đó, cha mẹ Wesley lại đến đón anh về, ép anh phải phẫu thuật. Qua mỗi lần phẫu thuật, tình trạng của Wesley lại càng trở nên tồi tệ hơn. Đến khi Wesley mất khả năng đi đứng hoàn toàn, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, cha mẹ của anh mới chịu dừng lại. Mắt thấy con trai phải ngồi xe lăn vĩnh viễn, cha mẹ của Wesley không những không thương con, trái lại điên cuồng hơn, đánh đập và ngược đãi anh càng thêm tàn nhẫn.
Nhớ lại quá khứ đau đớn cùng cực, Wesley nói, anh không phải chưa từng nghĩ đến chuyện tự sát. Thực tế, anh đã từng tự sát 4 lần, thế nhưng cứ đến giây phút quyết định, Wesley lại cảm thấy như thượng đế đang nhắn nhủ điều gì đó với anh, mong muốn anh nhận lấy sứ mệnh của mình, giúp những người có cùng hoàn cảnh có thêm cảm hứng sống, có thêm dũng khí sống.
Trưởng thành hơn, Wesley bán giấy vệ sinh để tự kiếm miếng cơm, manh áo. 7 năm trước đây, thông qua mạng xã hội, Wesley quen biết với người vợ của mình. Cô là người Philippines. Wesley đã đến tận Philippines để gặp gỡ người vợ của mình và đưa cô trở lại Singapore. Hiện, hai người đã kết hôn được 5 năm. Kể từ khi lấy vợ, cuộc sống của Wesley từ từ chuyển biến tốt đẹp hơn. Anh cũng luôn nung nấu viết một cuốn tự truyện, mong muốn chia sẻ câu chuyện của mình, cổ vũ những người đồng cảnh ngộ khác. Bởi vì anh đã làm được, anh hy vọng mọi người cũng sẽ vượt qua được tất cả, vươn lên giống như anh đã làm được.
Thân tàn tật, Wesley chỉ có thể dựa vào ngón tay cái bên phải, chậm rãi gõ từng chữ một. Ban ngày, anh bán giấy vệ sinh, ban đêm anh lại ngồi tỉ mẫn gõ chữ viết tự truyện. Qua 5 năm liên tục miệt mài như thế, cuối cùng tự truyện của chàng trai bại não nghị lực Wesley Wee cũng được xuất bản. Tên cuốn sách là: "Finding Happiness Against the Odds" - tạm dịch là "Tìm kiếm hạnh phúc trong nghịch cảnh".
Wesley nói: "Ta hy vọng tất cả những người tàn tật, những người thân của người tàn tật sẽ được cổ vũ, động viên khi đọc cuốn sách của tôi. Đừng bao giờ buông tha cho khao khát, ước mơ của mình. Giống như tôi, nếu tôi lựa chọn bỏ cuộc, tôi đã không ngồi đây vào lúc này, không làm được những việc nhiều người không tưởng như thế này".
Trải qua 38 năm, Wesley Wee cuối cùng cũng từ vực sâu tuyệt vọng tìm thấy ánh sáng của cuộc đời, tìm thấy tình yêu đích thực. Anh chính là tấm gương sáng, là minh chứng cho nghị lực phi thường của con người, khiến người người cảm động, nể phục.