Theo Listverse, địa đạo Củ Chi được người dân ở nhiều lứa tuổi tham gia quá trình xây dựng những đường hầm dưới lòng đất. Quá trình xây dựng địa đạo Củ Chi được thực hiện vào buổi tối và bằng những công cụ đơn giản như thuổng, cuốc. Đất đào được trong quá trình trên được đựng trong túi nhựa, giỏ tre rồi đưa cẩn thận ra ngoài, đổ xuống sông suối hay hố bom để kẻ địch không phát hiện.Hệ thống địa đạo Củ Chi được tổ chức thành 4 tầng độ sâu khác nhau. Ðường hầm gồm 3 tầng: Tầng 1 cách mặt đất 3m, chịu được đạn pháo và sức nặng của xe tăng; Tầng 2 cách mặt đất 5m, có thể chống được bom cỡ nhỏ; Tầng cuối cách mặt đất 8-10m. Liên thông giữa các tầng hầm là các nắp hầm bí mật, được nguỵ trang kín đáo, nhìn như những ụ mối đùn. Dọc đường hầm có những lỗ thông hơi và giếng nước ăn.Địa đạo Củ Chi có hệ thống thông hơi đặc biệt nhằm dẫn luồng không khí dễ dàng xuống lòng đất cho hàng nghìn người sống trong đường hầm.Mặc dù không gian trong địa đạo Củ Chi khá hạn chế nhưng đây là nơi diễn ra cuộc sống cộng đồng giống như trên mặt đất. Đây là nơi chiến sĩ cách mạng vừa phòng thủ vừa chiến đấu. Thỉnh thoảng, bom rơi phía trên mặt đất nhưng ở bên trong địa đạo, tiếng cười nói của con người tràn ngập khắp nơi.Địa đạo Củ Chi là nơi những chiến sĩ cách mạng khéo léo tái chế vũ khí, chiến lợi phẩm thu gom được từ quân đội Mỹ để sử dụng chống lại họ.Để đánh lừa chó nghiệp vụ của Mỹ, các chiến sĩ cách mạng đã để đồ đạc của quân đội Mỹ như quần áo ở các lỗ thông gió, lối vào đường hầm... Chính vì vậy, những con chó đó không phát hiện ra khói nấu ăn và đốt củi từ dưới lòng địa đạo bốc lên.Địa đạo Củ Chi có những lối ra vào rất tuyệt mật, nằm sau trong các lùm cây. Chính vì vậy, quân địch không dễ dàng phát hiện được.Kích thước đường hầm trong địa đạo Củ Chi khá hẹp nhưng vô cùng chắc chắn. Đường hầm này phù hợp với kích thước cơ thể của người Việt Nam. Lính Mỹ to lớn sẽ rất khó di chuyển cũng như tấn công bằng vũ khí khi ở trong địa đạo.Nằm rải rác trên và trong đường hầm là các bẫy chông tre được chiến sĩ cách mạng ngụy trang một cách tài tình, khó bị phát hiện.
Theo Listverse, địa đạo Củ Chi được người dân ở nhiều lứa tuổi tham gia quá trình xây dựng những đường hầm dưới lòng đất. Quá trình xây dựng địa đạo Củ Chi được thực hiện vào buổi tối và bằng những công cụ đơn giản như thuổng, cuốc. Đất đào được trong quá trình trên được đựng trong túi nhựa, giỏ tre rồi đưa cẩn thận ra ngoài, đổ xuống sông suối hay hố bom để kẻ địch không phát hiện.
Hệ thống địa đạo Củ Chi được tổ chức thành 4 tầng độ sâu khác nhau. Ðường hầm gồm 3 tầng: Tầng 1 cách mặt đất 3m, chịu được đạn pháo và sức nặng của xe tăng; Tầng 2 cách mặt đất 5m, có thể chống được bom cỡ nhỏ; Tầng cuối cách mặt đất 8-10m. Liên thông giữa các tầng hầm là các nắp hầm bí mật, được nguỵ trang kín đáo, nhìn như những ụ mối đùn. Dọc đường hầm có những lỗ thông hơi và giếng nước ăn.
Địa đạo Củ Chi có hệ thống thông hơi đặc biệt nhằm dẫn luồng không khí dễ dàng xuống lòng đất cho hàng nghìn người sống trong đường hầm.
Mặc dù không gian trong địa đạo Củ Chi khá hạn chế nhưng đây là nơi diễn ra cuộc sống cộng đồng giống như trên mặt đất. Đây là nơi chiến sĩ cách mạng vừa phòng thủ vừa chiến đấu. Thỉnh thoảng, bom rơi phía trên mặt đất nhưng ở bên trong địa đạo, tiếng cười nói của con người tràn ngập khắp nơi.
Địa đạo Củ Chi là nơi những chiến sĩ cách mạng khéo léo tái chế vũ khí, chiến lợi phẩm thu gom được từ quân đội Mỹ để sử dụng chống lại họ.
Để đánh lừa chó nghiệp vụ của Mỹ, các chiến sĩ cách mạng đã để đồ đạc của quân đội Mỹ như quần áo ở các lỗ thông gió, lối vào đường hầm... Chính vì vậy, những con chó đó không phát hiện ra khói nấu ăn và đốt củi từ dưới lòng địa đạo bốc lên.
Địa đạo Củ Chi có những lối ra vào rất tuyệt mật, nằm sau trong các lùm cây. Chính vì vậy, quân địch không dễ dàng phát hiện được.
Kích thước đường hầm trong địa đạo Củ Chi khá hẹp nhưng vô cùng chắc chắn. Đường hầm này phù hợp với kích thước cơ thể của người Việt Nam. Lính Mỹ to lớn sẽ rất khó di chuyển cũng như tấn công bằng vũ khí khi ở trong địa đạo.
Nằm rải rác trên và trong đường hầm là các bẫy chông tre được chiến sĩ cách mạng ngụy trang một cách tài tình, khó bị phát hiện.