Đa thần giáo: Người Ai Cập cổ thờ nhiều vị thần, với hơn 2.000 vị thần được ghi nhận. Mỗi vị thần thường đại diện cho một khía cạnh của tự nhiên, xã hội, hoặc đời sống con người. Ảnh: Pinterest. Thần Ra - thần mặt trời: Thần Ra là vị thần tối cao và được xem là nguồn gốc của sự sống. Người Ai Cập tin rằng thần Ra di chuyển qua bầu trời vào ban ngày và xuống thế giới ngầm vào ban đêm. Ảnh: Pinterest. Thần Osiris và Isis: Osiris là thần cai quản thế giới ngầm và biểu tượng của sự tái sinh, trong khi Isis là nữ thần bảo vệ và tượng trưng cho tình yêu và sự sinh sản. Ảnh: Pinterest. Thần Anubis: Thần Anubis, với đầu chó rừng, là thần của ướp xác và người dẫn đường linh hồn đến thế giới ngầm. Ảnh: Pinterest. Thần Horus - thần chim ưng: Horus là vị thần bảo vệ hoàng gia và biểu tượng của sức mạnh. Vua Ai Cập (pharaoh) được coi là hiện thân sống của Horus. Ảnh: Pinterest. Ma'at - sự cân bằng vũ trụ: Ma'at là nữ thần và nguyên tắc của sự thật, công lý và trật tự. Người Ai Cập tin rằng mọi thứ trong vũ trụ phải tuân theo Ma'at. Ảnh: Pinterest. Vị thần hình động vật: Nhiều vị thần Ai Cập được miêu tả với đầu của các loài động vật, chẳng hạn như Sobek (đầu cá sấu), Thoth (đầu chim ibis), và Bastet (đầu mèo). Ảnh: Pinterest. Cuộc sống sau cái chết: Tôn giáo của người Ai Cập cổ tập trung mạnh mẽ vào khái niệm "kiếp sau". Họ tin rằng sau khi chết, linh hồn sẽ được sống trong một thế giới vĩnh hằng nếu được phán xét là xứng đáng. Ảnh: Pinterest. Sách của người chết: Đây là một tập hợp các văn bản và câu thần chú được đặt trong mộ của người chết để hướng dẫn họ vượt qua các thử thách trong thế giới ngầm. Ảnh: Pinterest. Hành trình qua thế giới ngầm: Theo quan niệm của người Ai Cập cổ, người chết phải vượt qua nhiều thử thách và cạm bẫy trong thế giới ngầm để đến được "Cánh đồng Sậy" (Aaru) – một dạng thiên đường. Ảnh: Pinterest. Nghi thức ướp xác: Người Ai Cập cổ ướp xác để bảo quản cơ thể, vì họ tin rằng linh hồn (ba phần: Ka, Ba và Akh) cần một cơ thể nguyên vẹn để tiếp tục sống sau khi chết. Ảnh: Pinterest. Kim tự tháp và đền thờ: Các kim tự tháp được xây dựng không chỉ là nơi chôn cất pharaoh mà còn là các công trình tôn giáo, tượng trưng cho cầu nối giữa con người và các vị thần. Ảnh: Pinterest. Lễ hội tôn giáo: Người Ai Cập tổ chức nhiều lễ hội tôn giáo để tôn vinh các vị thần, thường bao gồm các nghi thức tế lễ, diễu hành, và tiệc tùng. Ảnh: Pinterest. Bùa hộ mệnh: Người Ai Cập cổ thường đeo bùa hộ mệnh để bảo vệ bản thân khỏi tai họa và xui xẻo, cũng như để mang lại may mắn trong cuộc sống và sau cái chết. Ảnh: Pinterest. Lòng tin vào pharaoh: Pharaoh được coi là người trung gian giữa các vị thần và con người, đồng thời là hiện thân của thần trên Trái Đất. Quyền lực của pharaoh phần lớn dựa vào niềm tin tôn giáo này. Ảnh: Pinterest.
Đa thần giáo: Người Ai Cập cổ thờ nhiều vị thần, với hơn 2.000 vị thần được ghi nhận. Mỗi vị thần thường đại diện cho một khía cạnh của tự nhiên, xã hội, hoặc đời sống con người. Ảnh: Pinterest.
Thần Ra - thần mặt trời: Thần Ra là vị thần tối cao và được xem là nguồn gốc của sự sống. Người Ai Cập tin rằng thần Ra di chuyển qua bầu trời vào ban ngày và xuống thế giới ngầm vào ban đêm. Ảnh: Pinterest.
Thần Osiris và Isis: Osiris là thần cai quản thế giới ngầm và biểu tượng của sự tái sinh, trong khi Isis là nữ thần bảo vệ và tượng trưng cho tình yêu và sự sinh sản. Ảnh: Pinterest.
Thần Anubis: Thần Anubis, với đầu chó rừng, là thần của ướp xác và người dẫn đường linh hồn đến thế giới ngầm. Ảnh: Pinterest.
Thần Horus - thần chim ưng: Horus là vị thần bảo vệ hoàng gia và biểu tượng của sức mạnh. Vua Ai Cập (pharaoh) được coi là hiện thân sống của Horus. Ảnh: Pinterest.
Ma'at - sự cân bằng vũ trụ: Ma'at là nữ thần và nguyên tắc của sự thật, công lý và trật tự. Người Ai Cập tin rằng mọi thứ trong vũ trụ phải tuân theo Ma'at. Ảnh: Pinterest.
Vị thần hình động vật: Nhiều vị thần Ai Cập được miêu tả với đầu của các loài động vật, chẳng hạn như Sobek (đầu cá sấu), Thoth (đầu chim ibis), và Bastet (đầu mèo). Ảnh: Pinterest.
Cuộc sống sau cái chết: Tôn giáo của người Ai Cập cổ tập trung mạnh mẽ vào khái niệm "kiếp sau". Họ tin rằng sau khi chết, linh hồn sẽ được sống trong một thế giới vĩnh hằng nếu được phán xét là xứng đáng. Ảnh: Pinterest.
Sách của người chết: Đây là một tập hợp các văn bản và câu thần chú được đặt trong mộ của người chết để hướng dẫn họ vượt qua các thử thách trong thế giới ngầm. Ảnh: Pinterest.
Hành trình qua thế giới ngầm: Theo quan niệm của người Ai Cập cổ, người chết phải vượt qua nhiều thử thách và cạm bẫy trong thế giới ngầm để đến được "Cánh đồng Sậy" (Aaru) – một dạng thiên đường. Ảnh: Pinterest.
Nghi thức ướp xác: Người Ai Cập cổ ướp xác để bảo quản cơ thể, vì họ tin rằng linh hồn (ba phần: Ka, Ba và Akh) cần một cơ thể nguyên vẹn để tiếp tục sống sau khi chết. Ảnh: Pinterest.
Kim tự tháp và đền thờ: Các kim tự tháp được xây dựng không chỉ là nơi chôn cất pharaoh mà còn là các công trình tôn giáo, tượng trưng cho cầu nối giữa con người và các vị thần. Ảnh: Pinterest.
Lễ hội tôn giáo: Người Ai Cập tổ chức nhiều lễ hội tôn giáo để tôn vinh các vị thần, thường bao gồm các nghi thức tế lễ, diễu hành, và tiệc tùng. Ảnh: Pinterest.
Bùa hộ mệnh: Người Ai Cập cổ thường đeo bùa hộ mệnh để bảo vệ bản thân khỏi tai họa và xui xẻo, cũng như để mang lại may mắn trong cuộc sống và sau cái chết. Ảnh: Pinterest.
Lòng tin vào pharaoh: Pharaoh được coi là người trung gian giữa các vị thần và con người, đồng thời là hiện thân của thần trên Trái Đất. Quyền lực của pharaoh phần lớn dựa vào niềm tin tôn giáo này. Ảnh: Pinterest.