Tôi kết hôn được 8 năm, cuộc sống hôn nhân của tôi khá yên bình. Tôi hạnh phúc với những gì mình đã có, nhất là vợ chồng tôi có với nhau 2 con, ngoan ngoãn khỏe mạnh. Đời sống gia đình cũng rất ổn định, cả hai vợ chồng có thu nhập tốt, nên rất thoải mái.
Chồng tôi là người chu đáo với vợ con, anh ấy có thu nhập cao nên là trụ cột của gia đình. Chồng tôi quan tâm đến gia đình nhà vợ, không có phân biệt bên nội, bên ngoại. Bố mẹ tôi cũng quý mến, yêu thương con rể như là con trai. Ông bà tự hào khi có một người con rể hiền lành, sống trách nhiệm với gia đình.
Hai vợ chồng tôi không hay thể hiện tình cảm của mình, nhưng trong lòng luôn có nhau. Tôi cũng không bắt ép chồng phải mua hoa, quà hay đưa đi chơi những nơi lãng mạn. Tôi cho rằng tình cảm gắn bó không cần hình thức, cũng không cần phải thể hiện để nhiều người thấy được. Hai vợ chồng tôn trọng, đặt gia đình lên trên hết, cùng nhau san sẻ việc nhà, nuội dạy các con.
Nhìn chung, trong mắt nhiều người thân, bạn bè, đồng nghiệp cũng như bản thân tôi cũng nhận thấy hai vợ chồng hợp nhau, đẹp đôi. Chưa bao giờ tôi nghi ngờ, thiếu tin tưởng vào chồng. Tôi nghĩ rằng, chồng mình có một gia đình hạnh phúc, các con yêu bố như vậy sẽ biết cách vượt qua mọi cám dỗ bên ngoài, nhất là chuyện ngoại tình.
Chồng ngoại tình, vợ đau khổ nhưng vẫn tìm cách giữ gia đình êm ấm. Ảnh minh họa
Nào ngờ, lúc mà tôi tự hào nhất về chồng cũng là lúc tôi đón nhận tin sét đánh. Chồng tôi có người bên ngoài, hai người họ lén lút với nhau cũng đã được một thời gian. Anh ta rất khôn ngoan khi luôn tạo vỏ bọc yêu thương vợ con, công việc bận bịu. Thế mà tôi cứ tưởng đó là thật, thấy chồng vất vả đi sớm về khuya, không mảy may nghi ngờ còn luôn động viên, làm nhiều món ngon chờ anh ấy về ăn…
Cú sốc chồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, không còn thiết tha vào bất cứ điều gì. Con cũng bỏ mặc, phải gửi bên nhà ông bà ngoại, thương con mà bất lực, không thể chăm sóc được con. Chồng tôi biết bị lộ, anh ấy cũng không nói gì với vợ lấy một câu. Có lẽ anh ta đã quá yêu người phụ nữ kia, chỉ cần tôi đồng ý là sẽ ly hôn để về chung sống với cô ta.
Sau vài đêm gần như thức trắng, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai hôn nhân của mình. Chia tay là điều tôi nghĩ đến nhiều nhất, nhưng rồi lại nghĩ nếu làm thế các con mình là chịu thiệt thòi nhiều nhất. Rồi cả hai bên nội, ngoại sẽ ra sao khi biết tin buồn này. Đành phải chịu đựng, nén nỗi đau mà tìm cách giữ chồng, giữ bố cho các con.
Tôi tìm cách lôi kéo chồng về với gia đình, bằng cách làm cho gia đình thật bận bịu, hết việc này tới việc kia. Khi đi ăn, đi chơi, sang nhà ông bà ngoại, về quê nội… Toàn những việc không thể vắng mặt, chồng khiên cưỡng đi cùng, cũng là dịp để chồng và ả bồ kia không gặp nhau. Tôi cũng gián tiếp cho chồng đọc báo, xem những bộ phim hay về gia đình hạnh phúc, những cuộc hôn nhân kết thúc trong đau khổ bởi ngoại tình.
Chồng tôi cũng đã ngầm hiểu ra ý của vợ, anh ấy cũng nhận ra giá trị của gia đình và mang ra so sánh với nhân tình của mình. Chồng tôi cũng phát hiện ra cô bồ kia sau khi ít được chiều chuộng, cho tiền, mua quà thì đã nhanh chân đi theo người khác. Bây giờ anh ấy đã nhận ra bộ mặt thật của người tình bên ngoài đến với mình cũng chỉ là vì tiền. Chồng đã biết lỗi của mình, anh ấy đã chủ động xin lỗi vợ, mong tôi cho cơ hội để làm lại từ đầu.
Bây giờ tôi vẫn còn buồn chuyện chồng ngoại tình, nhưng gia đình đã tạm vượt qua sóng gió. Trong nhà vẫn luôn đầy ắp tiếng cười của trẻ nhỏ, hai vợ chồng cũng đã không còn nguội lạnh như trước. Dẫu vậy trong lòng tôi lại luôn xuất hiện không biết mình có quá dễ dàng tha thứ cho chồng? Tôi sợ rằng anh ta đã ngoại tình một lần thì sau này dễ có những lần tiếp theo.