Em kết hôn đến nay được hơn 1 năm, hiện đang mang bầu tháng thứ 6. Em đã nghỉ làm từ lúc mới phát hiện có thai vì sức khỏe em khá yếu. Bụng bầu ngày càng nặng nề khiến em mệt nhọc chẳng muốn làm bất cứ việc gì, cho dù là việc nhà, cơm nước hàng ngày.
Bình thường mẹ chồng không hề giúp đỡ em bất cứ việc gì cho dù bà đã nghỉ hưu rảnh rỗi. Thậm chí lúc em mới bầu, nghén ngẩm nôn ói cả ngày nhưng bà vẫn lặng thinh mặc kệ. Chồng em thương mà anh đi làm cả ngày, tối mới về nên cũng chẳng giúp được gì.
Thế mà 2 tuần trước đột nhiên mẹ chồng em dẫn về một cô gái khá trẻ, nói là người giúp việc bà thuê về đỡ đần cho em. Em ban đầu ngạc nhiên lắm vì không nghĩ mẹ chồng vô tâm, lạnh nhạt lại tự dưng đối xử tốt với mình đến vậy.
Nhưng nghi hoặc chỉ trong chốc lát, sau đó em chỉ còn cảm thấy xúc động, biết ơn bà vô cùng. Có lẽ lúc này bà mới hiểu được cái tốt của em cũng như thương đứa cháu nội đầu lòng của mình.
Quả nhiên từ khi có Hân - tên cô giúp việc kia đến nhà, em nhàn nhã hơn hẳn. Bữa cơm cô ấy nấu còn đặc biệt cầu kỳ và ngon miệng khiến chồng em cũng phải khen nức nở mãi. Cô ấy cũng rất hay nói hay cười, còn khéo miệng, rất được lòng cả nhà khiến trong nhà lúc nào cũng vui vẻ. Em là con dâu, là chủ nhà nhưng nhiều khi còn bị lép vế, mờ nhạt trước Hân là đằng khác.
|
Ảnh minh họa. |
Không giấu gì các chị, em cũng nảy sinh lòng ghen tị, đố kỵ. Nhìn một cô gái trạc tuổi mình, lại tươi tắn, có phần xinh đẹp lấy lòng thành công mẹ chồng và chồng mình như thế, em nghĩ là ai cũng sẽ chạnh lòng. Em tự nhận mình không bằng cô ấy, kể cả là lúc bình thường không bầu bí.
Nhưng dù có buồn em cũng chỉ dám giấu trong lòng. Nói ra sợ chồng lại bảo em nhỏ nhen, chấp nhặt, ích kỷ nọ kia. Chuyện cứ thế cho đến đêm hôm qua, cũng là ngày mà Hân tới làm giúp việc được nửa tháng.
Em đang bầu nên thường xuyên đi tiểu đêm. Bình thường trong phòng ngủ của vợ chồng em có toilet khép kín nhưng đêm qua đột nhiên toilet trong phòng bị tắc, em đành phải mở cửa ra ngoài. Lúc đi ngang qua phòng làm việc của chồng, em sững sờ nghe được tiếng phụ nữ vẳng ra từ trong ấy.
Chồng em dạo này có dự án quan trọng nên thường xuyên phải thức khuya. Giờ này anh chưa về ngủ cũng là bình thường song có phụ nữ ở trong đó cùng anh thì lại quá bất thường.
Em nhẹ nhàng lại gần, qua cánh cửa khép 1 nửa em nhìn rõ người trong đó là Hân. Đáng nói Hân đang mặc 1 bộ váy ngủ 2 dây vô cùng gợi cảm, trên tay cầm 1 chiếc khay, có vẻ như mang đồ ăn đêm hoặc nước uống cho chồng em.
Em chưa nghe được gì mấy thì Hân quay người trở ra, em không muốn cô ta biết bèn vội nấp đi. Từ đó đến sáng em mất ngủ, cảnh tượng lúc 2 giờ đêm ấy vẫn khiến em kinh hoảng không thôi. Em lo sợ mình sẽ mất chồng lúc nào chẳng hay biết.
Đêm khó ngủ nên sáng ra em dậy rất sớm. Nào ngờ lại tình cờ biết được 1 bí mật khủng khiếp. Mẹ chồng em và Hân đang ở trong bếp nấu bữa sáng. Bình thường giờ đó em chưa dậy, bà bầu ham ngủ mà. Hai người ấy nghĩ chẳng có ai nên nói chuyện khá to.
Em nghe mẹ chồng hỏi Hân tối qua thế nào, có thành công không. Hân bảo chưa thu phục được chồng em nhưng cứ cái đà này thì chẳng sớm muộn gì cũng đạt được mục đích.
Lúc này thì em đã hiểu Hân không phải là osin thật sự, cô ta chỉ đóng vai người giúp việc để đến nhà hòng cướp chồng em mà thôi. Đau đớn thay chính mẹ chồng em lại là người tiếp tay và ủng hộ cô ta nhiệt tình. Em không biết Hân là ai nhưng hẳn cô ta và mẹ chồng em có quen biết, bà muốn cô ta làm con dâu bà chứ không phải là em.
Khi xưa chồng cưới em, mẹ chồng đã phản đối. Sau đó bà không nói gì nữa, em tưởng bà đã chấp nhận mình. Nào ngờ mà vẫn ghét em và cố chấp muốn “tống cổ” em ra khỏi nhà như vậy.
Em phải làm gì đây để giữ chồng và bảo vệ hạnh phúc của mình? Em đang bụng mang dạ chửa thế này, chuyện ấy với chồng gần như không có, em sợ chồng sẽ chẳng kiên trì được bao lâu nữa mất.