Thời buổi này, phụ nữ ai lại dốc hết tiền ra cho nhà chồng nữa?

Google News

Làm gì thì làm, phụ nữ bây giờ cứ phải có cuốn sổ tiết kiệm vài chục triệu dắt túi mới yên tâm.

Lâu lắm rồi cô em gái mới chạy qua cơ quan tôi để hai chị em đi ăn trưa. Dạo này nó gầy và xanh đi nhiều. Kể từ ngày nó sinh xong đứa con thứ nhất, tôi sinh đứa con thứ hai, cả hai chị em đều bận rộn công việc, rồi gia đình, nên chẳng có thời gian để tâm sự nhiều như trước.
Ăn xong, nó tần ngần một lúc rồi hỏi mượn tôi ít tiền. Tôi sững lại, bấy lâu nay tôi không để ý, sao giờ lại đến nỗi nó đi vay tiền để mua sữa cho con?
Tôi gặng hỏi, nó mới kể: “Em đi làm một tháng được 7 triệu, chồng thì được 10 triệu. Tháng nào cũng chỉ vừa đủ cho hai vợ chồng và thằng cu Bin. Thậm chí còn thiếu chị ạ. Nhưng thời gian gần đây, nhà chồng liên tục có việc, khi thì sửa nhà, khi thì bố mẹ chồng ốm đau, nên em chẳng đủ tiền mà sống”.
Thoi buoi nay, phu nu ai lai doc het tien ra cho nha chong nua?
Ảnh minh họa. 
Nghe đến đó mà tôi sôi hết cả ruột lên. Thời này là cái thời buổi nào rồi mà lấy chồng lại phải lo đủ thứ cho nhà chồng chứ. Đứa em gái tôi, nó hiền lành, lại dại dột, nên mới thế, chứ tôi thì còn lâu.
Mẹ chồng tôi cũng sửa nhà, ban đầu, tôi dự kiến cho 15 triệu. Nhưng bà làm ra đủ thứ, nào cửa, nào sân, tất cả lên đến gần 4 chục triệu. Chồng tôi có ý nói cho bà thêm ít tiền nữa, nhưng tôi gạt ngay đi. Tôi quyết không cho bà mẹ chồng thêm một xu nào, bà muốn làm nhiều mà phải tự bỏ tiền lương hưu ra mà trả, không thì các anh chị em chồng cũng phải cho bà, ai lại trăm dâu đổ hết đầu tằm là tôi?
Rồi hằng tháng, chồng tôi đều phải đưa hết tiền lương và các khoản tiền khác cho tôi. Mỗi tháng, tôi để vào ví chồng một triệu rưỡi để ăn sáng, xăng xe. Nhưng tháng nào tôi nấu ăn sáng cho chồng ở nhà nhiều, thì đừng có đem tiền đó đi nhậu nhẹt ở ngoài. Tôi tuyên bố thẳng với chồng: “Một xu ở nhà này đi ra, em cũng phải biết”.
Nói gì thì nói, chồng tôi cơ bản cũng hiền, nhưng rõ ràng cũng là do từ khi lấy nhau tôi đã đặt ra quy tắc rõ ràng. Tôi yêu cầu chồng tôi phải kiếm đủ tiền để nuôi cả gia đình, tiền tôi đi làm, sẽ được dùng để tôi mua sắm, và gửi tiết kiệm. Tính ra mỗi tháng, tôi cũng để ra được gần chục triệu.
Hơn chục năm lấy tôi, của nả trong nhà có bao nhiêu, chồng tôi chả bao giờ biết. Thi thoảng, mỗi năm tôi cũng thông báo cho anh là cả nhà tiết kiệm được vài chục triệu. Thế thôi, chứ còn đâu, tiền tôi gửi tiết kiệm ra một cuốn sổ riêng.
Cũng chẳng phải tôi chắc lép gì với chồng đâu, nhưng cứ phải có cuốn sổ tiết kiệm riêng dắt túi, tôi mới yên tâm được.
Vì sao ư? Nói chung, với tôi thì đời chẳng ai biết được chữ ngờ. Bỗng một ngày đẹp trời, ông chồng quý hóa lại sinh ra hư hỏng, đem tiền cho gái thì sao? Rồi nhỡ đâu bệnh tật hiểm nghèo đến lúc nào chả biết, rồi bố mẹ già của tôi ở quê chẳng may ốm đau, hay con tôi có vấn đề gì? Tất nhiên, nếu tôi cứ tỏ ra có tiền, mà bố mẹ chồng ỷ lại, hay xin xỏ, cũng lại càng thiệt… Trăm lý do chính đáng như thế, tôi thấy mình thật đúng đắn khi tiết kiệm tiền riêng.
Tôi kể bấy nhiêu chuyện ra với em gái của mình, nó có vẻ căng thẳng. Nó bảo: “Ôi, nhỡ chồng chị phát hiên ra, lại nghĩ chị chắc lép, không hết lòng với chồng con thì sao”.
Nó đúng thật là ngây thơ quá. Đã có tiền riêng, thì phải cất, phải giữ như một bí mật ấy chứ. Và lại, cứ làm đi, nếu điều đó mình cho là an toàn cho mình, có lợi cho mình trong tương lai. Tiền đó nếu không dùng đến thì sau này cũng để dưỡng già, rồi cho con cái thôi mà.
Tôi rút tiền ra đưa cho em gái: “Đây, chị cho luôn. Nhưng lần này thôi, lần sau, cũng phải học chị, tháng kiếm được tiền, ít nhiều cũng để ra dăm trăm, một triệu, một năm cũng được chục triệu. Cứ để yên trong sổ tiết kiệm, vài năm là có ngay trăm triệu. Đàn bà không biết phòng thân, là chết!”.
Tất nhiên, đó là tôi nói với nó như vậy, còn nó nghe đến đâu, là cũng tùy quan điểm của nó. Nhưng đến thời này rồi, dốc hết tiền vào nhà chồng, là dại dột đó nhé!.
Theo Châu Anh/Em Đẹp

>> xem thêm

Bình luận(0)