Từ ngày em trai đưa bạn gái về ra mắt, tôi đã không ưng ý Hằng. Mợ ấy người thấp bé, không biết làm gì vì được chiều từ nhỏ. Đặc biệt, tôi không ưng cái tính thảo mai, nịnh nọt của mợ ấy. Bởi tôi thẳng tính, có gì nói nấy. Trái ngược với tôi, mẹ lại rất hợp với con dâu. Bà toàn bảo tôi nên học em dâu tính khéo léo và biết điều thì gia đình mới yên ấm. Nhưng tôi mặc kệ.
Đàn bà thẳng tính hay thiệt thòi. Cũng vì thế tôi và mẹ chồng rất hay căng thẳng, không hợp nhau. Vợ chồng tôi cũng cãi nhau suốt, nhiều lúc tôi mệt mỏi vô cùng, muốn đưa con về ngoại chơi cho thoải mái thì lại gặp em dâu. Nhìn cách em ngọt nhẹ, dạ vâng với mẹ mà tôi thấy khó chịu vì giả tạo. Hơn 3 năm làm dâu nhà tôi, tôi cũng phải "dạy" em dâu không dưới 5 lần. Nhưng kết quả, tôi lại bị mẹ và em trai mắng, cho rằng bắt nạt nàng dâu của mẹ.
Vì không ưa nên chúng tôi ít trò chuyện với nhau. Hằng về nhà tôi làm dâu cũng thay đổi nhiều. Từ một cô gái không biết làm việc nhà, giờ cô ấy lại quán xuyến tất cả. Mẹ bảo, Hằng tự học và không muốn bố mẹ chồng phải cơm nước cho mình, muốn chồng yên tâm về mẹ và vợ. Cô ấy có thể đành hanh ngoài xã hội nhưng về nhà lại rất hiền. Những lúc mẹ hay chồng bực tức, khó chịu thì cô ấy luôn chọn cách im lặng. Còn tôi thì phải "bật" lại ngay vì không thể nhịn nổi.
Lâu dần tôi cũng mặc kệ mợ ấy, tập trung lo cho cuộc sống của mình. Chồng tôi muốn hoàn thành mục tiêu xây nhà nên anh đi làm ăn xa, một mình tôi ở nhà với 2 đứa nhỏ. Bận bịu tôi cũng chẳng có thời gian về ngoại nhiều dù cách nhà có 2km. Tôi ít qua chơi, mẹ nhớ cháu ngoại lại sang. Lần nào bà đến bọn trẻ cũng có quà, được ăn cơm ngon.
Mẹ bảo tôi nên thân thiết với em dâu vì nhà chỉ có 2 chị em, ở chung nhà nhưng chưa bao giờ mẹ phải đi nói xấu con dâu cả. Mợ Hằng với mẹ tôi là người con dâu được cả tính nết, mẹ muốn chúng tôi không có khoảng cách, nghĩ tốt về nhau. Tôi thì chỉ dạ vâng chứ có lẽ mợ ấy chẳng bao giờ là người thân của tôi được. Dâu cũng chỉ là người ngoài mà thôi.
Suy nghĩ không tốt về em dâu là vậy, cho đến hôm thứ 5 tôi đi làm mà ốm quá phải xin về nhà sớm. Thấy xe của mợ Hằng ở cửa, tụi trẻ không học chiều nên ở nhà hết. Tôi hỏi các con mợ đâu, chúng chỉ vào phòng ngủ. Hằng qua nhà tôi, vào phòng ngủ làm gì chứ? Ngó vào bên trong tôi thấy Hằng đang dọn dẹp phòng giúp tôi. Cô ấy dọn căn phòng bừa bộn, đủ thứ đồ của tôi một cách ngăn nắp, gọn gàng như nhà của mợ ấy vậy.
Vào phòng bảo mợ ấy dừng lại, tôi cũng không cần sạch sẽ quá, vậy mà Hằng bảo tôi: "Mẹ bảo chị ốm, em nay được nghỉ nên qua xem chị thế nào. Em nấu cháo, mua thuốc rồi, chị nằm đây nghỉ em lấy đồ lên cho chị". Mợ ấy mặc kệ sự khó hiểu của tôi mà xuống lấy cháo, ngại dể em dâu bón tôi tự ăn. Tôi hỏi tại sao Hằng lại tốt với tôi như vậy, chúng tôi chỉ là chị em dâu thôi, thậm chí tôi còn ghét mợ ấy.
Hằng cười nhẹ trả lời: "Có chị nghĩ thế chứ chị là chị gái chồng em thì cũng là chị em. Nhà có 2 chị em, phải quan tâm nhau chứ. Em biết tính chị nóng thế thôi chứ bụng dạ chị tốt, không ghét bỏ gì em đâu. Mình phải làm gương cho tụi nhỏ chứ chị". Tôi gật đầu im lặng suy nghĩ.
Sau hôm đó tôi thay đổi thái độ với em dâu, trò chuyện thân thiết với cô ấy hơn. Đúng là mọi thứ do tôi tự làm quá, suy diễn thôi chứ Hằng không hề xấu xa. Mợ ấy về nhà tôi làm dâu, tự thay đổi bản thân để phù hợp với nhà chồng, chịu nín nhịn thiệt thòi vì tránh mâu thuẫn. Còn tôi thì lại có cái tôi quá lớn, chẳng vì ai mà nhịn nên hôn nhân mới nhiều mâu thuẫn cãi vã.
Hai chị em tâm sự, chia sẻ nhiều về cảnh làm dâu tôi mới thấy phục Hằng nhiều. Em kém tôi 5 tuổi nhưng lại rất khéo léo, biết cách giữ gìn hôn nhân. Đúng là mợ ấy hiếu thảo với bố mẹ chồng thì được nhiều hơn mất. Có lẽ tôi phải học Hằng thay đổi tính nết. Giờ thì chúng tôi không còn ghét bỏ nhau, thân nhau như chị em ruột, gặp gỡ tâm tình với nhau suốt.
(phuongoanh...)