Một người bạn U50 vừa “rực ruột” vì sau một thời gian thấy mình xinh đẹp, hay tự sướng up ảnh vui tươi, hớn hở lên Facebook thì được một chị gọi ra tâm sự: “Sao dạo này em khác lạ lắm. Một vẻ tươi mới, hớn hở từ bên trong. Mà khác lạ thế một là hồi xuân nhưng mà em chưa đến tuổi. Vậy chỉ có lý do thứ hai là có bồ" (???).
Bạn bảo, oan uổng quá, vì bạn thực sự vui vẻ và hạnh phúc nên muốn chia sẻ sự hạnh phúc đó. Khi bề ngoài của mình chỉn chu, xinh đẹp bạn cảm thấy có năng lượng, sống yêu đời, hứng khởi hơn.
|
Phụ nữ bỗng dưng biết yêu mình cũng có thể là... sự lạ (Ảnh minh họa IT) |
Có chị đã từng bị nữ lãnh đạo cơ quan gọi ra khuyên răn là phụ nữ thì phải biết chăm lo cho chồng con, sống nết na, thùy mị, chung thủy. Lãnh đạo rất lo ngại việc ăn mặc váy áo xúng xính như vậy là dấu hiệu của việc đi “đong trai”. Nếu chưa có bồ thì cũng là ở giai đoạn “tiền khởi nghĩa”, ngấp nghé có bồ. Mà thực sự, chị chỉ phát hiện ra cần phải chăm chút, yêu thương bản thân mình nhiều hơn. Nhưng việc chị yêu bản thân lại là sự kiện gây chú ý, đáng phải nghi ngại, lên án của nhiều người.
Nhiều người rất lạ khi thấy một phụ nữ bỗng dưng điệu đà, xinh đẹp hơn thì gán ngay cho cái mác “có giai”. Bởi vì nhờ giai “tưới tắm” nên phụ nữ mới như “thài lài phải c… chó”, tốt bời lời, hớn ha hớn hở, tràn đầy nhựa sống. Người có chồng thì nghi ngại là có bồ, người độc thân sẽ hỏi “có giai à”. Nhất định, một phụ nữ không có đàn ông thì không thể có năng lượng để sống tươi tắn, hứng khởi được.
Nhưng có lẽ chúng ta đang đánh giá quá cao khả năng “tưới tắm” của phái mày râu nên các anh mới cho rằng mình là không thể thay thế.
Một người bạn khác của tôi đã ly hôn được hai năm. Một chiều đẹp giời, trời trong, mây trắng, sau khi tan làm, hai đứa thảnh thơi ngồi khêu ốc ở quán ven đường. Đứa bạn bỗng dưng thở hắt ra. Không phải thở dài buồn phiền mà là sự nhẹ nhõm, thơ thới tự tỏa ra từ bên trong.
Người bạn tâm sự: “Nếu hai năm trước, giờ này đang phải cắm đầu cắm cổ về nhà, chợ búa, cơm nước, cắm đầu vào trong cái bếp 2m2 từ lúc 5h30 đến 8h tối vẫn chưa được ngẩng mặt lên. Nào là nấu cơm, rồi dọn dẹp nhà cửa, nhặt quần áo bẩn giặt, phơi. Cơm dọn lên nhà, sau đó lại loay hoay phơi quần áo hoặc dọn nốt, lúc quay lên thì mâm đã tan hoang. Cả nhà ăn cơm chả ai đợi mình, có khi còn bị ông chồng trách “lề mề, bắt cả nhà đợi, có tí việc làm mãi không xong”. Muốn đi lang thang với bạn hay mua sắm, chậm cơm là bị trách móc nặng nề, mẹ chồng sưng mặt, chồng ngấm nguýt".
Suốt 15 năm không thay đổi, ngay cả khi bạn mệt phờ vì đứng lớp 6 tiếng đồng hồ hay lên cơn ngây ngấy sốt.
Bạn tôi bảo, từ khi về nhà chồng, chẳng mấy khi bạn được ăn món mình thích dù mình là đầu bếp chính trong nhà. Bạn thích ăn cá kho, chuối nấu nhưng cả nhà chồng chỉ thích thịt rán, rau xào nên bạn đành nhịn. Chỉ thi thoảng về nhà mẹ đẻ lại “làm nũng” để mẹ nấu cho ăn.
Bạn cũng không mấy khi mặc được những cái váy ôm sát, đi giày cao gót hay được sức nước hoa, để tóc xoăn kiểu điệu đà. “Mày bảo ngày đó, lúc nào cũng đi nhanh hơn chạy, tay xách nách mang rau cỏ, thịt thà, mồ hôi đầy người, đi giày cao, xịt nước hoa, trang điểm có mà nhòe nhoẹt, hôi hám, ai chịu nổi. Cũng chả có thời gian mà uốn sấy tóc nên chỉ có thể để thẳng, buộc túm cho dễ".
Bạn những tưởng mình hết lòng làm chồng hài lòng, bố mẹ chồng vui vẻ, con cái béo tốt thì mình sẽ được hạnh phúc và chồng sẽ hiểu được giá trị của mình. Nhưng sau 15 năm kết hôn, bạn mới nhận ra, tất cả điều mình làm, chồng hưởng thụ nhưng anh ta lại không coi trọng.
Thật cay đắng cho đến tận khi đã ly hôn, bạn mới nhận ra rằng, suốt 15 năm hôn nhân, bạn đã hoàn toàn bỏ quên mình trong xó xỉnh nào đó, chỉ sống cho chồng, con, cho bổn phận, trách nhiệm mà quên hưởng thụ, quên vui chơi, quên cả ngẩng đầu lên nhìn bầu trời. Thậm chí, việc bố mẹ chồng làm mình ngột ngạt, chồng làm mình đau đớn, nhiều chị cũng cố nhịn để tiếp tục giữ gìn một gia đình vẹn toàn. Và cứ ngỡ sự hy sinh đó là giá trị sống của chính mình.
Cho nên, mỗi phụ nữ cần “biết yêu mình” bất cứ lúc nào chứ không đợi đến khi quá mệt mỏi, quá thất vọng về bản thân hoặc tệ hơn đến khi bị chối bỏ, hắt hủi rồi mới “sực tỉnh” hoặc “không bao giờ tỉnh”.
Mỗi ngày, chị em đều có thể trang điểm rạng rỡ, mặc một cái váy màu neon chói lòa, rũ mái tóc điệu đà, cười tươi rói và tự sướng vài kiểu ảnh đưa lên mạng xã hội. Để thấy năng lượng, hạnh phúc tỏa ra từ bên trong mình, không phải vì bất cứ “giai” nào. Tại sao không?
Bởi vì, muốn có được một người đàn ông yêu thương và chăm sóc mình thì hãy… quên đàn ông đi. Chăm lo cho bản thân nhiều hơn, sống vui vẻ, tự tin là đủ, làm chủ cuộc đời mình. Và đàn ông sẽ biết giá trị của bạn khi bạn... tỏa sáng.