Là dâu mới mà tôi không được nhà chồng yêu thương, lại còn phải gắng gượng chống chọi giành giật với một người đã khuất / Nhận cái tát trời giáng của chồng khi đang mang bầu, tôi đau khổ nhận ra cái giá nghiệt ngã phải trả từ một sai lầm nhất thời
Tôi có vóc dáng không mấy đẹp đẽ và thon gọn. Từ hồi con gái, tôi đã xồ xề hơn những bạn bè khác nên luôn tự ti về bản thân mình. Trong khi bạn bè lần lượt có người yêu, có gia đình, tôi vẫn đi về lẻ bóng.
Vì vóc dáng không đẹp nên tôi rất khó lựa quần áo phù hợp. Để che đi khuyết điểm, tôi thường mặc đồ rộng rãi, hoặc kín cổng cao tường. Bạn bè tôi nhiều lần dẫn tôi đi lựa đồ nhưng họ đều lắc đầu chịu thua.
Chân tôi ngắn mà đùi lại to và bị rạn dù chưa từng sinh con. Bụng tôi cũng đầy mỡ nên mặc áo váy ôm là lộ hết ra ngoài từng ngấn rất xấu xí. Mỗi lần đi chơi, tôi đều phải mang dép cao để dễ nhìn hơn. Tôi còn nghĩ một người như tôi chắc không có chồng.
Nhưng rồi trời thương để tôi gặp anh. Anh là thợ lắp điện nước. Nhà tôi xây mới, anh là người đứng ra lắp điện nước cho nhà tôi. Xét về ngoại hình, anh cũng không hơn tôi là mấy. Là đàn ông nhưng anh thấp bé, chỉ được khuôn mặt dễ thương và cách ăn nói hóm hỉnh.
|
Tôi còn nghĩ một người như tôi chắc không có chồng. (Ảnh minh họa) |
Mấy người thợ xây cứ gán ghép chúng tôi với nhau. Rồi chúng tôi yêu nhau thật. Tìm hiểu được mấy tháng thì chúng tôi kết hôn vì tuổi hai đứa đều đã cao.
Nhưng cưới rồi, tôi mới thấy hối hận. Chồng tôi không giống những người đàn ông khác. Anh luôn thích nhìn những cô gái ăn mặc hở hang, khoe chân khoe ngực. Đi với tôi nhưng thấy ai ăn mặc như thế, anh lại chăm chú nhìn theo.
Không chỉ thế, anh còn bắt tôi phải thay đổi cách ăn mặc. Anh dẫn tôi đi mua một loạt quần áo mới. Sẽ không có gì đáng nói nếu như những bộ váy áo đó không quá hở hang. Anh bắt tôi mặc những cái quần đùi ngắn cũn cỡn, khoe cả chân ra. Áo hai dây hoặc mỏng tang, nhìn thấy cả nửa bầu ngực.
Tôi không chịu mặc, anh lại chê bai tôi ăn mặc quê mùa, chẳng biết cách thu hút người khác. Tôi thật không hiểu, anh là chồng tôi mà còn muốn tôi thu hút ai, thu hút người khác để làm gì?
Mới hôm qua, anh nói sẽ dẫn tôi đi chơi với nhóm bạn thân của anh. Tôi hào hứng chuẩn bị bộ váy áo dài thướt tha, vừa che được khuyết điểm chân to vừa có vẻ cao hơn một tí. Không ngờ, anh nhất định không chịu. Anh tự tay lựa cho tôi bộ quần áo kì dị. Quần đùi ngắn, áo hai dây, mang giày cao cổ.
Anh còn bắt tôi trang điểm thật kĩ càng. Tôi phải dán cả mi giả, uốn tóc giả mới làm hài lòng anh. Khi đi đường, tôi vừa xấu hổ vừa khó chịu trước những ánh mắt nhìn ngó vào chân vào ngực mình. Nhưng chồng tôi lại tỏ ra thích thú.
Anh còn hãnh diện khoác vai tôi khi đến quán. Tôi nghĩ thôi cũng kệ, ai nhìn gì thì gì, chỉ cần chồng mình vui là được. Nhưng một chị đi cùng lại thì thầm vào tai tôi một câu khiến tôi sững người: "Em ăn mặc giống đi vũ trường quá".
Tôi cảm thấy nhục khi bị chồng bắt ăn mặc như thế. Liệu anh có bị bệnh gì hay tư tưởng lệch lạc không khi bắt vợ ăn mặc như vậy? Tôi nên góp ý hay mạnh mẽ phản đối lại chồng mình đây?