Câu chuyện của tôi kể ra đây có lẽ ai cũng ném đá ném gạch bảo tôi ngu nhưng thực lòng tôi chỉ là một đứa con gái mới lớn, rất thật thà và ngây thơ khi tin vào lời ngon ngọt của anh ta. Tôi còn trẻ lắm, mới 19 tuổi thôi, chưa chồng nhưng có 1 con nhỏ hơn 2 tháng.
Tôi và anh học cùng nhau cấp 3, tình yêu tuổi học trò mới đẹp đẽ và mãnh liệt làm sao, càng giấu giếm càng vụng trộm lại càng bùng cháy dữ dội. Yêu nhau được gần 1 năm thì gia đình anh biết nên phản đối kịch liệt, vấn đề là không phải gia đình anh phản đối vì chúng tôi chưa chín chắn mà vì gia đình tôi nghèo, chỉ là gia đình bần nông ở làng, còn nhà anh thì buôn bán kinh doanh ngoài thị trấn, nhà cao cửa rộng lại có mấy mảnh đất cho thuê. Chúng tôi học xong cấp 3 thì đều muốn làm ăn chứ không muốn theo đuổi sự nghiệp học hành. Thời gian ấy chúng tôi quấn nhau như sam.
|
Người yêu dụ tôi có con trước để ép bố mẹ anh đồng ý cho cưới (ảnh minh họa: IT) |
Nhưng khi mẹ anh biết đã phản đối dữ dội, bảo không môn đăng hộ đối. Thấy vậy tôi cũng cảm thấy tự ái và bị tổn thương nên nói chia tay. Anh sợ quá, khóc lóc van xin tôi đừng làm như vậy, cho anh thời gian anh sẽ thuyết phục bố mẹ anh. Tôi không đồng ý một mực nói đường ai nấy đi thì anh dọa sẽ uống thuốc sâu tự tử. Tôi tin anh ấy chân thành nên lại lưu luyến không chia tay.
Một thời gian sau anh nảy ra một âm mưu, bảo chúng tôi cứ có bầu trước để ép gia đình anh. Tôi ngần ngừ rồi cũng theo ý anh vì tin anh rất chân thành. Đến lúc tôi thông báo cho anh biết là tôi đã có thai được 7 tuần thì anh kêu từ từ đợi thai thêm ngày thêm tháng, đủ hình đủ hài thì mẹ anh biết chuyện cũng không có cớ bắt bỏ.
Chuyện chẳng như chúng tôi tính, khi mẹ tôi thấy tôi vác bụng lùm lùm thì vừa xấu hổ vừa thương con, bà đã muối mặt sang nhà anh để xin họ cưới. Chẳng ngờ mẹ anh sồn sồn làm ầm ĩ mọi chuyện, đi rêu rao khắp nơi tôi là loại con gái hư hỏng, chắc gì cái thai trong bụng tôi đã là của con trai bà. Lúc đó anh cũng ấm ức, nên bỏ nhà đến nhà tôi ở, đi làm thêm để kiếm tiền nuôi tôi. Bố mẹ tôi cũng chẳng biết làm gì hơn.
9 tháng 10 ngày tôi sinh con, mẹ tròn con vuông là tôi và anh mừng lắm, tưởng cứ như vậy sống với nhau là bình yên và hạnh phúc, cũng chẳng cần đến nhà nội làm gì. Không ngờ khi con vừa đầy tháng, thì anh bảo anh về nhà, mấy bữa nữa sẽ đưa mẹ anh lên nhà tôi nói chuyện.
Cả tôi và bố mẹ tôi đều khấp khởi mừng thầm, vì cứ ngỡ gia đình anh đã biết thương con thương cháu, chắc vài bữa nữa sẽ lên nói chuyện để đón mẹ con tôi về. Nhưng người tính chẳng bằng trời tính.
Tôi nhớ rõ cái chiều hôm ấy, trời lây phây mấy hạt mưa. Mẹ anh mặc chiếc áo màu đỏ chói đi cùng anh lạnh lùng bước vào nhà tôi. Bà ta đi lại hai ba vòng nhìn ngó căn nhà, mắt ngập ngụa sự khinh miệt. Bố mẹ tôi mời uống nước bà cũng không nói năng, bà chỉ chăm chăm nhìn thằng bé con tôi chưa đầy 2 tháng tuổi.
Xong, bà ngồi xuống ghế, mở túi lấy ra một xấp tiền mới ném “cộp” cái trên mặt bàn trước mặt bố mẹ tôi: “Chỗ này là 50 triệu, coi như đổi lại cái công con gái ông bà sinh cháu, nhà ông bà nghèo, nói thực ăn còn chả đủ thì làm sao mà nuôi được đứa trẻ tử tế. Nay mẹ con tôi đón cháu về, con gái ông bà còn trẻ, gả chồng đi đâu thì gả, riêng con trai thì không”.
Bố mẹ tôi tím tái mặt mày cầm cả xấp tiền ném vào họ rồi đuổi khách. Tôi chết sững khi chứng kiến cái cảnh oan nghiệt ấy. Điều khiến tôi đau đớn hơn cả là cư xử của người yêu. Anh ta dẫn mẹ đến, đứng bên cạnh cầm túi cho mẹ, hoàn toàn câm nín, không hề tỏ thái độ gì khi mẹ anh ta xúc phạm tôi và bố mẹ tôi.
Tôi uất nghẹn đến trào nước mắt mà không biết xử lý loại người hèn hạ, bội bạc đó như nào.