Mẹ chồng sống ở quê, nhưng từ khi tôi sinh con thì mẹ lên thành phố phụ tôi trông cháu. Bà thường hay so sánh tôi với người khác. Bất cứ người nào bà gặp.
|
Ảnh minh họa. |
Tôi còn nhớ như in hồi tôi vào viện sinh con đầu lòng, lúc đó tôi mới 26 tuổi. Sau khi sinh con xong, vì điều kiên sức khỏe, con tôi phải nằm ở phòng cách ly vài hôm. Một buổi sáng, khi đó tôi mới sinh cháu được vài ngày, vẫn đang mặc bộ quần áo của bệnh viện, người thì rúm ró do vết mổ còn đau. Tôi lê từng bước sang phòng cách ly chăm con, bà đi đằng trướ tôi vài bước.
Vào đến phòng, tôi mải chăm con, cho con bú, còn mẹ chồng thì chạy lại chỗ cô y tá hỏi tuổi tác. Cô ta nói 26 tuổi nhưng chưa có gia đình, da dẻ mỡ màng, xinh đẹp. Thấy thế mẹ chồng gọi ngay tôi đến chỗ bà bà cô ấy đang ngồi và nói, đây cô này bằng tuổi con mà cô ấy trẻ trung, xinh đẹp quá, còn con thì như 40 tuổi.
Vừa sinh con xong, câu nói của mẹ chồng như gáo nước lạnh dội từ đầu xuống chân tôi. Tôi chẳng nói gì, chỉ im lặng và cười trừ cho qua chuyện, nhưng trong lòng thì vô cùng đau đớn, tủi thân. Vào chăm con dâu đẻ, bà chẳng được lời động viên, chẳng hỏi tôi còn đau không, ăn uống được không mà chỉ lo đi so sánh tôi với những người phụ nữ bên cạnh tôi và chê bai, nói những lời khó nghe vô cùng.
Tôi sinh con thiếu tháng, nên con chỉ được có hơn 2kg, nhìn rất yếu và nhỏ. Người phụ nữ bên cạnh, nhiều tuổi hơn tôi, sinh con đủ tháng nên thai nặng đến 4kg, mẹ chồng lại so sánh, nhìn cháu nhà người ta mà thèm, nhìn sang cháu mình chán chả buồn bế. Tôi đã khóc mất một ngày trời vì câu nói này của mẹ chồng, mà vẫn phải im lặng, vì sợ bà phật ý lại làm um lên ở bệnh viện. Mà tính tôi thì lại không thích ầm ĩ.
Nhiều khi tôi cứ nghĩ, chẳng hiểu mẹ chồng nghĩ gì khi nói ra những lời như vậy, có bao giờ bà nghĩ, những câu nói của mình sẽ làm người khác đau đớn, tổn thương không?. Hay khác máu tanh lòng, bà cố tình gây cho tôi những tổn thương mới hả dạ?