Tôi năm nay 66 tuổi, là một người nông dân bình thường. Tôi có 3 đứa con gồm hai gái một trai. Để có tiền nuôi các con ăn học đầy đủ, hai vợ chồng tôi phải cố gắng rất nhiều. May mắn là 3 con đều ngoan, đặc biệt là con trai út, nó đẹp trai, giỏi giang và học xong ra trường là có việc làm trên thành phố luôn.
Khi mới đi làm được 3 tháng thì nó về bảo với tôi muốn cưới vợ. Cô gái ấy người thành phố, gần nơi nó làm và cũng có công việc ổn định. Cưới xong, hai đứa nó cũng tự mua nhà trả góp chứ vợ chồng tôi không giúp được gì nhiều.
Cách đây một thời gian, con trai gọi điện cho tôi bảo muốn nhờ tôi lên chăm cháu. Tôi đồng ý ngay vì giờ các con đã trưởng thành, tôi cũng đỡ vất vả, áp lực về tài chính không còn nữa. Trước khi lên thành phố, con gái cả mua cho tôi một chiếc điện thoại thông minh, rồi hướng dẫn tôi sử dụng.
Nó tâm sự: "Con tặng mẹ cái này, con lập cho mẹ facebook riêng để lúc rảnh rỗi mẹ lên mạng xem ảnh các con cháu, có thể gọi điện thoại có hình cho con nữa mà không tốn kém gì". Tôi nghe thích lắm nhưng phải mất 3 hôm tôi mới quen sử dụng điện thoại, học cách vào mạng đọc thông tin. Lâu nay tôi không biết, giờ chỉ cần lên mạng là có thể biết được ngoài xã hội đang diễn ra sự kiện gì.
Dù vậy, tôi vẫn cố gắng chăm cháu hết sức để con trai và con dâu an tâm đi làm.
Những ngày cuối tuần, con trai và con dâu tôi thường đưa cháu về nhà bà ngoại chơi. Tôi ở nhà một mình thấy chán nên đôi lúc đi dạo công viên gần nhà, chơi với mấy bà hàng xóm. Thấy những người thành phố ăn mặc sang trọng, tôi cũng rất thích. Trong lòng tôi còn có chút ghen tị với cuộc sống của họ, nghĩ lại bản thân cả đời hi sinh vì con nhưng đến giờ tôi vẫn chưa được đứa nào báo hiếu thực sự.
Vào một ngày cuối tuần, vợ chồng con trai tôi đưa cháu về ngoại như thường lệ. Con gái lớn của tôi ở dưới quê gọi điện lên nói rằng nay là sinh nhật cháu nội tôi. Tôi mới sực nhớ ra, với tư cách là bà nội nên tôi chủ động chạy luôn ra chợ mua đồ ăn, về làm những món nó thích.
Tôi đang nấu ăn thì con trai gọi điện về bảo hôm nay không ăn cơm ở nhà. Tôi hơi chút buồn trong lòng vì ban đầu nghĩ cả nhà được sum họp nhưng vợ chồng nó lại bận. Tôi gác lại mọi thứ rồi ra ghế sofa ngồi lướt mạng. Tình cờ tôi thấy trên trang cá nhân của bà thông gia đăng hình ảnh sinh nhật cháu trai tôi. Bức ảnh gồm có vợ chồng con trai, cháu trai tôi và bên ngoại đang ăn uống linh đình. Bà thông gia còn khen ngợi con rể hiếu thảo, hôm nay mua vòng, ngày mai mua quần áo rồi còn đưa bà đi nhà hàng sang trọng.
Nhìn hình ảnh này, nước mắt tôi bỗng rưng rưng vì thấy tủi thân. Từ trước đến giờ con trai chưa mua cho tôi thứ gì, con dâu thì càng không. Bây giờ đến sinh nhật cháu trai, chúng nó cũng không cho tôi tham dự, để tôi thui thủi ở nhà một mình. Đêm hôm đó, tôi bị mất ngủ. Nghĩ mà thấy buồn, nuôi con khôn lớn có vợ có chồng rồi giờ nó chẳng quan tâm gì đến tôi. Tôi có nên nói điều này với con để nó thay đổi không?
(lehoa...)