Ngày tôi đưa Hưng về ra mắt và xin cưới, bố mẹ tôi phản đối dữ lắm. Họ không đồng ý gả tôi đi vì quê Hưng ở xa. Tôi là đứa con duy nhất trong nhà, bố mẹ không cần chàng rể phải giàu có, quyền thế, chỉ cần thương tôi, gần nhà là được. Nhưng vì yêu, tôi cãi lời phụ huynh quyết lấy cho bằng được.
Bố mẹ không đồng ý, tôi nghe Hưng quyết định có bầu trước đặt bố mẹ vào thế đã rồi. Nhận tin con gái có thai, bố mẹ tôi buồn lắm. Họ chẳng nói lời gì với tôi cả mà chỉ biết ngậm ngùi đi lo việc cưới xin. Nhà tôi cũng có điều kiện, bố mẹ làm ăn kinh doanh nên cuộc sống dư giả. Vậy mà ngày cưới, họ chẳng cho tôi bất cứ của hồi môn gì. Ai cũng thắc mắc, tôi ngậm ngùi chấp nhận hiểu do bố mẹ giận nên không có chuyện cho thứ gì.
Lấy chồng xa nhà rồi tôi mới hiểu vì sao bố mẹ trước đây cấm cản mình. Ba năm lấy chồng, tôi về ngoại chơi được đúng 2 lần. Một lần đẻ con được 5 tháng về ngoại, lần thứ 2 là về vì bác ruột mất. Xa nhà, lại bận con cái, công việc nên tôi chẳng thể về quê nhiều được.
Giận thì giận tôi thật nhưng từ khi có cháu, ông bà ngoại hay gửi đồ lên. Lần nào mẹ con tôi về chơi là y như rằng ông bà vui như Tết. Mẹ không trách giận tôi chuyện xưa, nhưng cũng không cho tôi tiền vì để hai đứa tự lo vì trước đây đã hứa rồi.
Ở chung với bố mẹ chồng, rồi chồng thay đổi tính nết thành cộc cằn, vô tâm thêm cả những lần anh nặng tay, xúc phạm tôi khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Sau 5 năm kết hôn, cố gắng chịu đựng, cuối cùng tôi chọn cách ly hôn. Tôi không mang theo bất cứ thứ gì ngoài đứa con gái thứ 2 còn chồng nuôi đứa lớn. Ngày ôm con ra khỏi nhà chồng, tôi gọi điện về ngoại mà oà khóc than thở: "Con ly hôn rồi mẹ ạ". Đầu dây bên kia im lặng không nói gì, tôi tắt máy mà lòng nặng nề vô cùng.
Chưa đầy 10 phút sau tin nhắn ngân hàng đến, là mẹ chuyển khoản cho tôi 10 triệu. Gọi điện lại cho mẹ, hỏi về số tiền kia thì mẹ bảo: "Con cầm số tiền đó mà tiêu rồi thuê xe về nhà. Ly hôn rồi về ở với bố mẹ không phải ôm con đi đâu cả. Bố mẹ sẽ đùm bọc 2 mẹ con". Tôi chỉ biết dạ rồi oà khóc nức nở, chưa bao giờ tôi thấy biết ơn và có lỗi với bố mẹ như thế.
Trước đây, tôi khẳng định với mẹ, mình lấy Hưng sẽ hạnh phúc lâu dài, không để bố mẹ lo. Rồi cuối cùng chúng tôi lại tan vỡ. Sau một đêm ở nhà nghỉ, tôi quyết định về ngoại, chuộc lỗi với bố mẹ. Bởi chẳng có bố mẹ nào xua đuổi con cái, chỉ có con cái không muốn gần bố mẹ thôi. Coi như lần ly hôn này là bài học cho tôi, cũng là dịp tôi có nhiều thời gian ở gần bố mẹ, để bố mẹ bớt cô đơn tuổi già.
mylinh...)