Yên lấy chồng đến nay cũng được 4 năm, 4 năm đó cũng chính là khoảng thời gian cô sống cảnh làm dâu nhà chồng. Bởi chồng Yên là con trai trưởng, dưới anh có một cô em gái, bố mẹ đều đã tuổi già về hưu, nên anh muốn ở cùng ông bà.
Vốn dĩ là người con gái hiền lành chịu khó, lại biết điều nên Yên không ngại cuộc sống làm dâu. Cô tâm niệm rằng chỉ cần mình đối tốt với bố mẹ chồng, bố mẹ chồng cũng sẽ đối đãi không bạc. Kể từ ngày về sống chung, giữa nàng dâu và bố mẹ chồng cũng chưa từng xảy ra hiềm khích gì. Chỉ có điều, cô em bên chồng thì đúng là khiến Yên khó sống.
Cô em của chồng Yên chỉ kém Yên 2 tuổi, cũng là người có học và có công việc đàng hoàng. Nhưng điều khiến Yên bất mãn nhất chính là cô ấy quá lười nhác làm việc nhà, lại ham ăn tục uống. Yên nhiều lần bóng gió góp ý với chồng, nhưng anh ngại đề cập với em gái nên cũng ậm ừ cho qua.
|
Ảnh minh họa. |
Khi cảm thấy dùng biện pháp nhẹ không ăn thua, Yên bèn áp dụng chiến thuật cao hơn. Cô là người lo cơm nước trong nhà, cũng là người đi chợ búa. Đợt ấy, Yên đi chợ liền 1 tuần và cho cả nhà ăn chỉ cơm, canh, rau cùng một vài món mặn đơn giản như trứng, tôm, cá. Cô hạn chế tối đa việc mua thịt về ăn, kể cả thịt lợn, thịt gà hay thịt vịt. Bởi cô biết em chồng thích ăn thịt, không có thịt là không chịu nổi.
Bữa hôm ấy, em chồng cô bĩu môi chê mâm cơm đạm bạc, còn ra vẻ trách móc chị dâu dạo này cho ăn uống kham khổ, kêu sắp không thể chịu được nữa rồi. Yên chỉ cười mỉm và lặng lẽ ăn, không đả động gì. Cô em chồng được đà lấn lướt, hết hạnh họe bố mẹ rồi đến anh trai, bắt nạt chị dâu không nể nang chút nào.
Trước động thái của con gái và em gái mình, lần lượt từ bố mẹ chồng Yên cho tới chồng Yên đều lên tiếng bênh vực cô.
Con nên nhớ con ăn ở nhờ nhà anh chị, ý thức của con bình thường đã rất kém nhưng bố mẹ, anh chị thương mới không nhắc nhở. Nhân hôm nay con không vừa ý mâm cơm chị con nấu, thì kể từ mai con đi làm về sớm, đi chợ, nấu cơm cho mọi người. Con gái lớn rồi, góp một chút tiền ăn với anh chị đi!", bố chồng Yên lên tiếng.
Sau đó, chồng Yên cũng biết nỗi ấm ức của vợ, hoàn toàn đồng ý chứ không nửa lời bênh em gái:
"Không phải là anh chị tiết kiệm tiền mà không mua nổi thịt cho em ăn. Nhưng em nên thông cảm, chị dâu cũng đi làm cả ngày, về đến nhà lại lo cơm nước, nhiều khi đầu óc không thể chu tất được mọi người trong nhà thích ăn gì để mà mua đúng ý. Anh nghĩ cứ theo lời bố, hai chị em cùng chia nhau ra làm, hôm chị nấu hôm em nấu lần lượt để công bằng. Sống chung một nhà thì đỡ đần nhau một chút."
Vậy là mọi người hoàn toàn đồng tình, để cô em chồng lười chảy thây phải bắt đầu đi chợ, nấu cơm. Kể từ đó, Yên cũng cảm thấy nhàn nhã và dễ chịu hơn nhiều, dù chẳng phải liên tiếng nửa lời.