Cách đây 4 năm, tôi ly hôn người vợ đầu tiên. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. Khi kết hôn, tôi cũng chỉ mong sẽ có được một gia đình hạnh phúc cùng vợ và những đứa con ngoan. Nhưng cuộc đời luôn có những thứ không thể tính trước. Cưới nhau được 2 năm vẫn không có con, chúng tôi đi khám thì mới biết, vợ tôi bị tử cung nhi hóa. Điều đó đồng nghĩa với việc, cô ấy sẽ không thể mang thai và sinh con.
Đối với một cặp vợ chồng, chuyện con cái vô cùng quan trọng. Vì thế những ngày tháng sau đó, chúng tôi liên tục nảy sinh mâu thuẫn. Sau đó thấy tình cảm càng ngày càng nhạt, vợ tôi chủ động nói chia tay.
Thật lòng mà nói, chuyện hôn nhân của tôi tan vỡ, mẹ là người buồn nhất. Khi biết con dâu không thể có thai, bà vẫn luôn động viên chứ không một lời trách cứ. Thậm chí ly hôn xong, mẹ tôi vẫn liên lạc với con dâu cũ.
Về phần tôi, chia tay vợ cũ được 2 năm thì tôi tái hôn. Sau khi cưới, chúng tôi nhanh chóng có con. Chỉ là mối quan hệ giữa vợ tôi và mẹ không tốt lắm. Vợ tôi thì không khéo ăn nói, còn mẹ lại hay bắt bẻ từng câu từ.
Bình thường, vợ chồng tôi sẽ về thăm mẹ vào mỗi dịp cuối tuần. Trước đây, tôi từng bàn bạc với vợ về việc đón mẹ lên sống. Nhưng cô ấy lại lảng tránh và bảo sẽ suy nghĩ vấn đề này sau.
Hôm bữa tôi gọi về nhà không được, sốt ruột nên mới gọi sang nhà hàng xóm. Kết quả là mẹ tôi đang nằm viện. Có lẽ sợ chúng tôi lo lắng nên bà không báo tin. Nghe hàng xóm kể, tôi vội hỏi địa chỉ phòng bệnh rồi chở vợ về. Ngờ đâu đến nơi lại gặp vợ cũ của tôi đang ở đó, thế là "tình ngay lý gian". Vợ mới cho rằng tôi còn đi lại với vợ cũ.
Mặc dù tôi đã thanh minh rằng mình và vợ cũ không còn liên lạc nhưng vợ không tin. Cô ấy còn giận ngược cả mẹ chồng vì bà ốm mà không thông báo, lại báo cho con dâu cũ đến chăm. Khổ quá, chẳng lẽ tôi lại cấm mẹ không được liên lạc với người khác hay sao? Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi nên làm gì để hài hòa mối quan hệ này đây?