Con tự hào khi có mẹ là người phụ nữ văn minh, lịch sự, dịu dàng, cư xử khéo léo. Chính vì vậy, con luôn cố gắng để có thể đỗ vào ngôi trường chuyên ngày trước mẹ theo học. Thế nhưng, mới đây, khi "lần" vào một số nhóm trên facebook mà mẹ tham gia, con thực sự sốc khi thấy một hình ảnh rất khác về mẹ.
Con lúc nào cũng nhìn vào mẹ mà học. Mẹ luôn lạc quan, mạnh mẽ dù bất kỳ chuyện gì xảy ra. Mối quan hệ giữa mẹ và bố không tốt, khi bố và mẹ chia tay, con rất hiếm khi nghe mẹ nói xấu bố. Nếu là người phụ nữ khác, chắc họ sẽ hận chồng cũ ghê gớm. Thế nhưng, mẹ lại không.
Trước mặt con, mẹ vẫn nói bố là người cha tử tế, có trách nhiệm. Bố và mẹ dù ly hôn nhưng cư xử rất văn minh, không gây cho con nhiều tổn thương như nhiều đứa trẻ trong các gia đình tan vỡ.
Con vô cùng ngưỡng mộ cách ứng xử của mẹ sau ly hôn - Ảnh minh hoạ
Thế nên, con vô cùng ngưỡng mộ về cách ứng xử của mẹ. Mẹ quá bao dung với người đã gây cho mình nỗi đau trong lòng. Nhiều khi con còn trách bố, cách ứng xử của bố sau ly hôn không thể bằng mẹ. Đôi khi, bố còn "reo rắc" vào đầu con những điều không tốt về mẹ. Nhưng dù bố có nói gì thì trong mắt con, mẹ vẫn là người mẹ tuyệt vời. Mẹ hơn hẳn bố ở việc mẹ không bao giờ nói xấu bố trước mặt con.
Điều khiến con không thể ngờ là sau khi ly hôn, mẹ không để mình chìm trong những nỗi buồn, những giọt nước mắt. Ngược lại, mẹ trở nên xinh đẹp, rạng rỡ hơn, đặc biệt, mẹ luôn tươi vui, lạc quan. Con biết, những lúc ấy, đôi khi mẹ phải gồng mình lên để "chứng tỏ mình". Hoặc ít ra, mẹ muốn thể hiện cho con cái những điều tích cực nhất. Mẹ không muốn con buồn, bi lụy khi bố mẹ không hạnh phúc, khi không có một gia đình trọn vẹn. Nhờ có mẹ, con được truyền năng lượng tích cực. Thế nên, việc bố mẹ chia tay không ảnh hưởng nhiều đến tâm lý của con. Con vẫn cảm thấy mình có một gia đình đầy đủ khi vẫn nhận được tình yêu thương của cả hai người.
Con cũng học được sự lịch sự từ mẹ. Dù có bực tức, mẹ cũng rất biết kiềm chế, không bao giờ văng tục, chửi bậy trước mặt con và trước mặt mọi người. Thế nên, khi phong trào nói bậy "nở rộ" ở một số trường học thì con vẫn không cho phép mình bị "lây nhiễm". Bởi mẹ chính là tấm gương để con học tập. Con không muốn bị mẹ bắt gặp với hình ảnh "xấu xí" khi có thể thốt ra những từ tục tĩu. Con chấp nhận trở thành đứa "lạc loài" trong đám bạn "mở miệng ra là văng bậy".
Các bạn còn nói, chúng cảm thấy con "nhạt nhẽo" khi giờ vẫn giữ hình ảnh là "con ngoan trò giỏi". Tất cả cũng nhờ có sự ảnh hưởng tích cực từ mẹ. Những hành động, lời nói hàng ngày của mẹ khiến con học theo. Con cũng muốn mình sau này trở thành người phụ nữ lịch sự, văn minh, khéo léo như mẹ.
Thế nhưng, một lần mượn điện thoại mẹ, con tò mò vào facebook của mẹ và "lần" theo những nhóm mẹ tham gia. Con sửng sốt, giật mình khi ở một số nhóm, mẹ khác hẳn với mẹ ngoài đời của con. Ở rất nhiều bình luận, mẹ đều mở đầu bằng từ nói bậy. Trong nội dung các bình luận đó, mẹ chửi bới, mạt sát đàn ông rất nhiều. Mẹ xuất hiện là người phụ nữ ghê gớm, nanh nọc, bất cần đời.
Không chỉ có thế, mẹ còn tham gia vài bài viết kể xấu về chồng cũ. Trời ơi, đọc bài viết của mẹ, bố là "thằng đàn ông" khốn nạn, xấu xa, không ra gì. Hết nói xấu về chồng cũ, mẹ nói xấu về mẹ chồng cũ, về mọi người trong gia đình nhà bố. Đọc các bài viết đó chỉ thấy hôn nhân không khác gì địa ngục, là màn đêm tăm tối. Con cảm thấy vô cùng hoang mang, choáng váng. Con không biết đâu là sự thật? Con không biết con người mẹ thực sự là như thế nào?
Con biết mẹ muốn tốt cho con nên luôn giữ hình ảnh đẹp đẽ trước mặt con. Thế nhưng, nếu mẹ đau, mẹ buồn, mẹ thất vọng, mẹ vẫn có thể thể hiện cảm xúc của mình, mẹ đâu cần phải gượng ép trước mặt con. Con đâu ép mẹ phải "hoàn hảo" trước mặt con. Giống như mẹ, nếu sau này con cũng ép mình "hoàn hảo", con cũng rất áp lực và không được sống đúng với cảm xúc của mình.