Nghĩ vừa thương vừa giận chồng tôi mọi người ạ. Lúc nào anh cũng đãng trí, lúc nào cũng làm tôi bực mình. Nhưng nói cho cùng thì mọi chuyện đều xuất phát từ việc yêu vợ, thương con của chồng tôi.
Từ khi tôi có bầu, tôi đã thấy vợ chồng mình quả thật rất ngược đời. Người ta khi bầu nghén ngẩm đủ thứ, còn tôi cứ khỏe phây phây, chẳng khác gì lúc chưa bầu bí. Đến tháng thứ 4, trừ cái bụng có phần nhô ra thì tôi chẳng thèm hay chán ăn thứ gì hết.
Vậy mà chồng tôi lại trái ngược hoàn toàn. Anh không ăn được đồ nhiều dầu mỡ, thậm chí có những tuần anh chỉ ăn cơm với rau luộc. Tôi nấu đồ bổ dưỡng cho chồng, chưa kịp bưng lên đã nghe tiếng nôn ọe trong nhà vệ sinh. Người không biết còn nghĩ chồng tôi làm quá, chứ ai lại nghén thay vợ bao giờ.
|
Tôi thấy rõ ràng dạo này chồng mình hay quên nhưng không biết nguyên nhân xuất phát từ đâu. (Ảnh minh họa) |
Kể từ khi tôi sinh con xong, chồng cũng không còn nghén ngẩm như trước. Nhưng khổ nỗi, anh mắc bệnh đãng trí y như các bà mẹ bỉm sữa. Tôi không biết nguyên nhân xuất phát từ điều gì. Có điều trước đây trí nhớ của chồng tôi cũng đâu đến nỗi tệ như vậy.
Dạo gần đây, chồng tôi liên tục nhớ trước quên sau. Có khi tôi nhờ đi chợ mua đồ, đến lúc về, trên tay anh lại là một thứ khác. Chưa kể nhiều lần đi làm mà quên ví hay hồ sơ là chuyện bình thường.
Tôi thấy rõ ràng dạo này chồng mình hay quên nhưng không biết nguyên nhân xuất phát từ đâu. Nói thì chồng tôi cười, anh bảo như người ta thì sau khi sinh thì vợ sẽ bị đãng trí. Còn nhà tôi, có lẽ mọi vấn đề sau sinh chuyển hết sang cho chồng rồi.
Hôm qua nhà tôi lại xảy ra chuyện thế này. Buổi tối chồng tôi gọi điện báo đi ăn sinh nhật sếp. Tôi ăn cơm xong, cho con đi ngủ, mệt quá nên cũng khóa cửa lại rồi lên giường nghỉ ngơi, chồng tôi về nhà đã có khóa dự phòng nên không cần vợ ra mở cửa.
Ấy vậy mà đang ngủ, tôi bỗng ngửi thấy tiếng khét lẹt. Lúc đầu tôi còn tưởng là nhà nào nấu đồ ăn bị cháy, nhưng mùi khét gần quá, tôi giật mình chạy xuống bếp thì thấy cái nồi đã cháy đen thui. Chồng tôi thì nằm gục ở bàn chẳng biết trời đất gì.
Tôi kêu chồng dậy, anh mới gãi đầu gãi tai bảo đi về tranh thủ nấu cho vợ bát cháo gà, ngày mai ăn sáng. Thế rồi chẳng biết sao lại ngủ quên mất. Lúc ấy tự nhiên tôi thương chồng quá. Nghĩ kỹ thì ngày nào chồng tôi cũng bận rộn. Anh đi làm ở công ty, tối đến lại tranh thủ giúp vợ làm việc nhà, có hôm đến một giờ sáng mới đi ngủ.
Tôi nghĩ chồng mình bị đãng trí, hay quên cũng vì lao lực lại không được ngủ đủ giấc. Tôi sinh đôi, bố mẹ không giúp được gì nên vợ chồng vất vả. Bây giờ mà thuê giúp việc thì tốn kém quá. Tôi phải làm sao để đỡ đần cho chồng mà bản thân cũng không bị kiệt sức đây?
(tramy...)