Bạn gái tôi sinh ra trong một gia đình siêu giàu, bản thân em cũng được gia đình đầu tư cho học hành tới nơi tới chốn từ nhỏ. Từ cấp 3 trở đi là em đã được học bên trời tây nên có tư tưởng và tính cách rất hiện đại, quyết đoán và độc lập.
Tôi không hiểu sao em lại thích tôi vì nói thật em quá xinh đẹp, đúng chuẩn chân dài, mà tôi thì luôn nghĩ chân dài là phải gắn với đại gia chứ không phải một trưởng phòng công ty nhỏ như tôi.
Đã có lần tôi hỏi em thích tôi ở điểm nào thì em chỉ bảo là tình yêu thì không cần lý do khiến tôi càng mông lung hơn. Tôi không thực sự biết đâu là điểm khiến cho em bị thu hút để mà phát huy nó lên nhằm giữ em được lâu bên mình. Thỉnh thoảng, bên em tôi cứ phải lặp lại câu hỏi mà em cho là ngốc nhất trên đời: “Có thật là em yêu anh không đấy?”
|
Ảnh minh họa. |
Lương của tôi thì so với mặt bằng chung ở Việt Nam cũng thuộc dạng cao nhưng nếu để cung phụng em chắc còn lâu mới đủ. Trong khi em thì lại có rất nhiều tiền, ngoài việc em sinh ra trong một gia đình có điều kiện, em có trình độ nên làm việc công ty nước ngoài tháng cũng vài ngàn đô. Bên cạnh đó, nhờ vóc dáng gợi cảm và gương mặt xinh đẹp, em còn đi chụp mẫu cho một vài tạp chí thời trang hay làm mẫu đại diện cho vài shop quần áo. Nói chung, đối với em, tiền không bao giờ là thiếu.
Thế nhưng, dù em có nhiều tiền đến mấy thì việc đưa em đi chơi, đi ăn, đi bar thì người dành trả tiền chắc chắn là tôi rồi. Em đẹp nhưng lại rất chung thủy với tôi. Có rất nhiều chàng trai vây quanh em, trong đó đại gia không thiếu, họ sẵn sàng vung tiền chỉ để có được một buổi hẹn với em nhưng đều bị em từ chối một cách thẳng thừng.
Chứng kiến nhiều lần vào bar, hay nhà hàng, em luôn nổi bật trước đám đông, không ngán bất kỳ một nhan sắc nào khiến tôi vô cùng tự hào, nhờ thế mà cũng được nổi tiếng lây do người ta luôn tò mò: “Liệu bạn trai của một cô gái đẹp như vậy phải tầm cỡ như thế nào”.
Tuy nhiên, từ khi dấn thân vào mối quan hệ này tôi thường xuyên bị cháy túi, đi làm gần chục năm tôi không để dành ra được đồng nào, thậm chí còn phải vay mượn thêm bạn bè, người thân, bố mẹ, thậm chí nhiều khi tôi túng quá làm liều, còn biển thủ bớt tiền của công ty. Nói chung, tôi chỉ tự tin đi bên em khi vừa lĩnh lương xong mà thôi.
Cứ theo đà này tôi sợ mình không trụ nổi mất. Nhiều lần tiền lương trong túi bị vét sạch, lại chả vay mượn được ai nên lúc em rủ đi chơi tôi đành viện lý do phải đi công tác.
Có lần bảo có việc bận không đi chơi được rồi không may lại bị em bắt gặp đang lang thang ngoài đường khiến mối quan hệ của tôi suýt nữa bị đứng bên bờ vực. Em thì nghi tôi có bồ còn tôi thì vì sĩ diện cũng chẳng thể nói thật cho em biết nỗi lòng của mình.
Liệu khi biết rằng tiền lương của tôi chỉ đủ đưa em đi chơi trong một tuần thì em có nghĩ tôi kém cỏi hay không, em có xem thường tôi và cho rằng tôi không xứng đáng với em không?
Tôi thật lòng yêu em, rất yêu là đằng khác nên nói sự thật tôi rất sợ mất em. Vì tình yêu này mà mục tiêu mua được nhà sau mười năm đi làm của tôi chắc chắn là tan như bọt xà phòng.
Nhiều lúc thấy lương bốn chục triệu, đang độc thân như tôi mà phải đi vay tiền từ thằng bạn thân lương gần chục triệu có gia đình và đang nuôi con nhỏ mà tôi cũng thấy nhục thay nên nhân đây, tôi muốn chia sẻ tâm sự thật của mình và mong mọi người cho tôi lời khuyên rằng tôi có nên nói sự thật cho cô ấy biết hay không? Xin chân thành cảm ơn!