Nghe người lạ kể lý do vợ tôi phải nằm trong phòng cấp cứu, ngày xuất viện, tôi trả cô ấy về nhà ngoại

Google News

Khi vợ được xuất viện, tôi không đưa cô ấy về nhà mà đưa đến phòng trọ của ông bà ngoại. Tôi quá mệt mỏi với người vợ toàn gây chuyện cho bố con tôi.

Vợ chồng tôi lấy nhau 16 năm nay, có 2 đứa con, thu nhập đủ chi tiêu trong gia đình. Vợ tôi tính tình hiền lành, chịu thương chịu khó, đảm đang, cô ấy làm gì cũng nghĩ cho chồng con.

Sau khi mua được nhà, vợ chồng tôi chỉ cần cố gắng kiếm tiền, nuôi dạy con tốt để sống yên vui khi về già nhưng đời không như dự định và mong muốn của chúng tôi.

Trước Tết, có nhiều người đến nhà tôi đòi nợ, nguyên nhân là vợ tôi vay tiền giúp ông bà ngoại trả nợ cho em vợ. Nghe nói số tiền lúc đầu chỉ 1 tỷ nhưng rồi cứ tăng lên theo ngày tháng và đã lên đến 3 tỷ. Khi vợ tôi không trả được gốc và lãi thì sự việc mới vỡ lở.

Ngay sau khi biết sự việc, tôi yêu cầu ông bà ngoại phải chịu trách nhiệm về khoản nợ mà vợ tôi đã vay. Nhưng bố vợ nói:

“Bố mẹ già rồi lấy tiền đâu mà trả nợ cho người ta đây. Các con còn trẻ khỏe, cố gắng giúp đỡ ông bà già này được không?”.

Em vợ tôi làm ăn bị thua lỗ, vợ bế con bỏ nhà đi. Bố mẹ vợ hiện đang ở trọ nên chẳng thể giúp được gì, thương con trai nên cầu cứu con gái giúp. Vợ tôi thương bố mẹ và em trai, không lỡ nhìn người thân ngập trong nợ nần nên đã ra tay.

Khi vợ tôi không trả được gốc và lãi thì sự việc mới vỡ lở. (Ảnh minh họa)

Lúc cô ấy vay tiền thì chồng không biết, đến khi hậu quả xảy ra tôi lại phải hứng chịu. Giận vợ lắm, mấy tháng nay, tôi chán nản vô cùng, mỗi khi chủ nợ đến đòi tiền, tôi chỉ biết tìm chỗ để lánh nạn mặc vợ gây chuyện tự giải quyết.

3 tuần trước, cô ấy muốn dùng sổ đỏ của gia đình để vay tiền ngân hàng trả cho hết nợ nhưng tôi không đồng ý. Bởi với đồng lương của 2 vợ chồng có trả cả đời cũng không hết số nợ đó, rồi có ngày nhà cũng mất luôn và mấy bố con ra đường ở không biết chừng.

Ngay sau hôm đó vợ tôi xảy ra tai nạn. Nghe tin vợ đang cấp cứu trong bệnh viện, tôi vội vàng đến ngay. Ở ngoài phòng cấp cứu, người đưa vợ tôi vào viện kể:

“Lúc đó, em đang đi trên đường, chẳng hiểu sao vợ anh lao ra khiến em không kịp phanh và chị ấy nằm vật xuống đường bất tỉnh. Em rất hoảng sợ, lúc đó tính chạy trốn nhưng lương tâm không cho phép nên vội gọi xe đưa chị vào bệnh viện.

Hoàn cảnh gia đình em khó khăn, sự việc xảy ra với chị khiến em rất lo. Mong rằng chị sớm hồi phục chứ thật tình em không có tiền”.

Cô ấy muốn dùng sổ đỏ của gia đình để vay tiền ngân hàng trả cho hết nợ nhưng tôi không đồng ý. (Ảnh minh họa)

Nói xong, người đàn ông ấy móc túi ra được vài trăm nghìn và đưa cho tôi. Nhưng tôi không dám nhận mà còn cảm ơn họ đã đưa vợ tôi đi cấp cứu kịp thời. Nghe người ấy thuật lại tình huống, tôi cũng nhận ra ý đồ của vợ là muốn quyên sinh để thoát khỏi cảnh nợ nần.

Thế nhưng mong muốn của vợ không thực hiện được lại khiến cho gia đình tốn thêm 1 khoản tiền chữa trị. Suốt thời gian vợ nằm viện, tiêu tốn hết hơn 100 triệu, tôi phải đi vay khắp nơi để có tiền cứu cô ấy.

Khi vợ được xuất viện, tôi không đưa cô ấy về nhà mà đưa đến phòng trọ của ông bà ngoại. Tôi quá mệt mỏi với người vợ toàn gây chuyện cho bố con tôi.

Tôi rất hận ông bà ngoại, gia đình con trai đã tan nát rồi, còn kéo thêm gia đình con tôi nát bét nữa. Giá ngay từ lúc đầu, bố mẹ cứ để cho em vợ gánh hết nợ nần, tự làm tự chịu, đừng kéo vợ tôi vào cuộc thì đâu có ngày thê thảm thế này.

Chỉ vì nghĩ cái trước mắt mà ông bà hủy hoại cuộc sống yên ổn của gia đình con gái. Tôi không thể chấp nhận người vợ này nữa. Tôi có nên ly hôn không?

MINH KHANG

Bình luận(0)