"Chị ơi em đi đây, đừng lo lắng cho em nhé", tờ giấy để lại của em gái và cuộc đoàn tụ sau 14 năm trong nước mắt

Google News

14 năm trôi qua, tờ giấy viết dòng chữ "Chị ơi em đi đây, đừng lo lắng cho em nhé" vẫn luôn là nỗi đau trong lòng bà Tang.

Mùa xuân năm nay, bà Tang nhận được một cuộc điện thoại lạ từ Vân Nam, Trung Quốc. Đầu dây bên kia không ngờ lại là người em gái năm xưa đã lặng lẽ rời đi. Hóa ra, năm đó em gái bà vì mắc bệnh nặng, nghĩ rằng mình chẳng còn sống được bao lâu, không muốn làm gánh nặng cho chị nên đã chọn cách âm thầm bỏ đi.

Ngày 7/4, tại một đồn cảnh sát ở thành phố Hoa Dinh, Tứ Xuyên, bà Tang nước mắt chực trào ra. Những manh mối quan trọng mà cảnh sát phát hiện trong quá trình kiểm tra hộ khẩu đã giúp hai chị em nối lại tình thân, cũng giúp bà Tang tháo gỡ được nút thắt trong lòng suốt nhiều năm.

Giữa đêm lặng lẽ rời đi chỉ để lại một tờ giấy

Bà Tang gặp lại em gái sau 14 năm xa cách. Vài ngày trước đó, hai chị em đã trò chuyện qua màn hình điện thoại suốt 3 tiếng đồng hồ, nước mắt không ngừng rơi.

Thời gian quay trở lại tháng 5/2011, em gái bà Tang từ xa xôi trở về Hoa Dinh. Hai chị em vốn nương tựa vào nhau từ nhỏ, sau khi cha mẹ qua đời, bà Tang gánh vác trách nhiệm chăm sóc em. Tuy nhiên, lần gặp lại này, bà thấy biểu hiện của em gái có chút khác thường.

"Em ấy chỉ ăn một bát cơm nhỏ đã nói no rồi. Tôi hỏi em có khó chịu ở đâu không, em chỉ nhẹ nhàng nói bị đau dạ dày", bà Tang nhớ lại. Lúc đó bà Tang không nghĩ nhiều, cho rằng chỉ là em gái có chút vấn đề về tiêu hóa.

Hai chị em bà Tang cảm ơn các đồng chí cảnh sát. 

Sáng sớm hôm sau, bà Tang phát hiện giường của em gái đã trống không, trên bàn chỉ để lại một tờ giấy: "Chị ơi em đi đây, đừng lo lắng cho em nhé". Dòng chữ ngắn ngủi ấy đã trở thành khoảng cách giữa hai chị em suốt 14 năm.

Sau khi phát hiện em gái lặng lẽ rời đi, bà Tang lập tức gọi điện thoại. Ở đầu dây bên kia, giọng em gái vô cùng kiên quyết: "Em ở ngoài sẽ ổn thôi, chị đừng lo lắng". Đó là lần cuối cùng bà Tang nghe thấy giọng em. Vài ngày sau, số điện thoại quen thuộc đó đã trở thành số không tồn tại.

"Ngày nào tôi cũng nghĩ, em ấy xinh đẹp như vậy, liệu có bị người ta lừa không?" bà Tang nói.

Bà đã nhờ bạn bè khắp cả nước giúp đỡ tìm kiếm nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng. Trong suốt 14 năm qua, hình ảnh đêm trước khi em gái rời đi luôn ám ảnh trong đầu bà. Bà nhớ sự dịu dàng khi em gái chải tóc cho mình, nhớ ánh mắt em gái ngập ngừng muốn nói điều gì đó trước khi rời đi. Những chi tiết đó như một cái gai, đâm sâu vào trái tim bà.

Cuộc trùng phùng định mệnh

Bước ngoặt xuất hiện vào tháng 2/2025. Được chồng nhắc nhở, bà Tang đến đồn cảnh sát để tra cứu thông tin hộ khẩu của em gái.

"Nếu em ấy kết hôn rồi, có lẽ sẽ đến chuyển hộ khẩu đi", bà nói.

Lúc đó, nhân viên đã giúp bà tra cứu thông tin hộ khẩu và phát hiện số chứng minh thư của em gái bà vẫn còn trong hệ thống, nhưng mục thông tin liên lạc lại trống trơn, manh mối dừng lại ở đó. Bước ngoặt xuất hiện trong một lần kiểm tra thông tin hộ khẩu gần đây, một cái tên quen thuộc đột nhiên hiện ra trước mắt cán bộ phụ trách.

"Đây chẳng phải là tên em gái của bà Tang sao?", cán bộ nọ tự nhủ. Sau khi thử gọi, cán bộ này xác định người ở đầu dây bên kia chính là em gái bà Tang, người đã mất liên lạc 14 năm.

Hóa ra, năm đó, em gái bà mắc bệnh ung thư, không muốn làm gánh nặng cho chị nên đã để lại tờ giấy "đừng lo lắng" rồi lặng lẽ rời đi. Những năm qua, bà tự học y học cổ truyền để chăm sóc bản thân, may mắn bệnh tình đã thuyên giảm.

Lần này có thể liên lạc được là do trong một lần xuống núi khám bệnh miễn phí, bà đã để lại một số điện thoại. Người em giải thích rằng bản thân cũng muốn liên lạc với chị gái nhưng lại không có thông tin liên lạc. Cán bộ sau đó đã cho bà số điện thoại của chị gái.

"Lúc đó tôi nhận được một cuộc điện thoại từ Vân Nam, còn tưởng là lừa đảo. Mãi đến khi video được kết nối, nhìn thấy khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ đó, tôi mới dám tin thực sự là em", bà Tang nói.

Trong cuộc gọi video kéo dài 3 tiếng đồng hồ, 2 chị em không cầm được nước mắt. Năm xưa, sau khi em gái được chẩn đoán mắc bệnh nặng, bác sĩ nói bà có lẽ không sống được bao lâu. Để chị gái không phải lo lắng, bà đã chọn cách một mình rời đi.

Bà Tang cho biết, sức khỏe của em gái hiện tại đã hồi phục tốt nhưng do năm xưa mắc bệnh nên trí nhớ không tốt, cũng quên mất địa chỉ nhà và thông tin liên lạc của chị gái nên 2 chị em mất liên lạc suốt nhiều năm.

Cuộc đoàn tụ này đã giúp bà Tang cuối cùng tháo gỡ được nút thắt trong lòng suốt nhiều năm.

"Sau này bản thân tôi cũng bị bệnh, giờ liên lạc được với em gái rồi tinh thần tốt hơn nhiều", bà nói.

BẢO BẢO

Bình luận(0)