Trong suốt hơn 10 chung sống bên nhau, cuộc sống của vợ chồng tôi tuy bình dị, nhưng tình cảm lại như rượu vang lâu năm, càng ngày càng đậm đà. Bố mẹ chồng vẫn ở quê, thường xuyên mang theo những đặc sản quê nhà lên thành phố thăm chúng tôi, họ luôn nói: "Đồ nhà làm ra, trồng được, ăn yên tâm!".
Chồng tôi là một người con hiếu thảo, luôn nghe lời bố mẹ. Với anh, lời bố mẹ nói lúc nào cũng đúng. Còn tôi, mặc dù đôi khi cảm thấy những quan niệm cũ của bố mẹ chồng có phần lạc hậu, nhưng nghĩ đến tuổi tác của họ, tôi cũng chỉ đành nhắm mắt cho qua, không muốn tranh cãi.
Một tháng trước, bố chồng đã từ quê lên thăm chúng tôi mang theo một chai thủy tinh chứa một con rắn uốn khúc cùng một số loại thảo dược. Ông tự hào khoe với chồng tôi:
- Đây là con rắn bố tự tay bắt được trên núi, đã nhờ thầy thuốc trong làng bào chế thành rượu rắn để bổ sung sức khỏe cho con đấy.
Nhìn thấy chai rượu rắn, tôi hoảng hốt suýt nhảy dựng lên, vì từ nhỏ tôi đã rất sợ rắn, chỉ cần nhìn ảnh của chúng cũng đủ khiến tôi nổi da gà. Thế nhưng, chồng tôi lại tỏ ra hào hứng như tìm được báu vật, anh đặt chai rượu lên bàn khách và nói tối nay sẽ thử một chút.

Chồng tôi tỏ ra rất hào hứng khi được thưởng thức rượu rắn do bố anh mang tới. (Ảnh minh họa)
Tôi khuyên anh:
- Rượu rắn này không biết có an toàn không, nếu có độc thì sao?
Chồng tôi liền gạt ngay:
- Bố làm sao hại anh được? Đây là tấm lòng của bố mà.
Bố chồng thì giận ra mặt:
- Độc là độc thế nào, cô đang nghi ngờ tôi sao? Trứng mà cứ đòi khôn hơn vịt, bao nhiêu người uống có sao đâu. Tôi vất vả lắm mới bắt được con rắn này đấy. Rượu rắn này rất tốt, uống vào sẽ khỏe người, còn chữa được phong thấp, tăng cường sinh lực, hiệu quả hơn cả thuốc tiên.
Thấy không thuyết phục được họ, tôi đành im lặng, trong lòng tràn đầy lo lắng, mong rằng rượu rắn này không gây ra chuyện gì xấu.
Tối hôm đó, chồng tôi thực sự đã rót một ly rượu rắn và uống cạn. Sau khi uống, anh còn khen rượu ngon, nhưng không lâu sau anh bỗng kêu chóng mặt. Nghĩ anh say rượu nên tôi bảo anh lên giường nghỉ ngơi, không ngờ vừa nằm xuống, tình trạng của anh càng nghiêm trọng hơn.
Anh đột ngột bật dậy, la lớn:
- Đầu anh đau quá! Anh không nhìn rõ nữa.
Tôi hoảng hốt chạy lại, thấy mặt anh đỏ bừng, mắt đỏ ngầu và lờ đờ. Anh liên tục dụi mắt và kêu nhìn không rõ thứ gì, sau đó ngã xuống đất, toàn thân co giật. Tôi hoảng hốt gọi xe cấp cứu đưa anh tới bệnh viện, bố chồng cũng theo sau.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói rằng chồng tôi bị ngộ độc rắn. Tôi choáng váng, không thể tin vào tai mình. Rượu rắn có thể là ngộ độc. Nghe đến đây, tôi liền nghĩ ngay đến chai rượi rắn bố chồng mang đến. Thế nhưng bố chồng tôi vẫn một mực khẳng định rượu không có vấn đề gì, có thể là do tôi nấu ăn chẳng ra gì mới khiến con trai ông bị ngộ độc.

Chồng tôi phải nhập viện vì bị ngộ độc rượu rắn. (Ảnh minh họa)
Tôi bức xúc lắm nhưng việc quan trọng trước mắt là chữa trị cho chồng trước nên tôi không đoi co với bố chồng nữa. Khi tình trạng của chồng đã ổn định, tôi mới về nhà mang chai rượu rắn đến bệnh viện kiểm tra.
Bố chồng thấy thế thì tức lắm, quát tôi ầm ĩ ngay giữa bệnh viện. Bực nhất là chồng tôi, anh ra nông nỗi này rồi vẫn bênh bố chằm chặp. Nhưng sau khi kiểm tra, cả hai người đều không thể lớn giọng nổi nữa. Bởi kết quả cho thấy, rượu rắn bố chồng tôi mang tới thực sự có vấn đề. Bác sĩ nói, có thể do độc tố rắn chưa được loại bỏ hoàn toàn hoặc thời gian ngâm không đủ, dẫn đến độc tố còn sót lại.
Ngày hôm sau, bố chồng về quê, nhưng trên mặt ông dường như không hề có chút ân hận. Tôi chẳng quan tâm nhiều, chỉ nhắc nhở chồng vài câu rồi chu đáo chuẩn bị những món ăn dinh dưỡng để bồi bổ cho chồng. Chồng tôi cũng rất hợp tác, dần dần, sức khỏe của anh cải thiện. Thời gian trôi qua, cuộc sống của chúng tôi dần ổn định trở lại.
Cách đây mấy hôm, bố chồng tôi lại tới. Đáng nói, trên tay ông là một chai rượu rắn khác. Ông khẳng định rằng chai này là thứ tốt, ông đã sơ chế, loại bỏ nọc rắn kỹ lưỡng rồi.
- Cái này là thứ tốt. Tôi mang lên cho nó uống để nó mau khỏe lại.
Chồng tôi từng bị ngộ độc vì rượu rắn, vậy mà giờ bố chồng lại mang tới một chai khác. Tôi thật sự không hiểu ông nghĩ gì nữa. Bức xúc, tôi tiễn bố chồng về quê luôn. Hiện bố chồng giận tôi lắm, mẹ chồng cũng gọi điện mắng tôi. Tôi không biết nên làm thế nào để bố mẹ chồng hiểu ra vấn đề nữa.