Đây có thể là một phát hiện quan trọng với tăng ni phật tử trên toàn thế giới. Siddhartha Gautama, còn được gọi là Phật hay "Người Giác Ngộ", có lẽ là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất đến từ Ấn Độ thông qua việc gây dựng Phật giáo. Ông được cho là đã sống và giảng dạy chủ yếu ở miền đông Ấn Độ cổ đại giữa thế kỷ 6 và thế kỷ 4.
Theo Kinh Mahaparinibbana (Kinh Đại Niết Bàn) của Kinh Pali, ở tuổi 80, Đức Phật đã tuyên bố rằng ông sẽ sớm đến Parinirvana (cõi Niết bàn), hoặc bất tử và bỏ thân xác lại trái đất.
Sau khi qua đời, di hài của Đức Phật được phân chia cho các môn đồ.
|
Đức Phật Thích-ca Mâu-ni. Ảnh: The Epoch Times |
|
Ảnh: The Epoch Times |
Sau khi Đức Phật mất, thi thể ông được hỏa táng tại sông Hirannavati, Ấn Độ. Vị vua cầm quyền sau đó đã chia hài cốt của ông cho 8 gia đình hoàng tộc và các đệ tử.
Các truyền thuyết nói rằng hàng thế kỷ sau, các phần được vua A Dục Mã cất giữ trong 84.000 tháp (các công trình kiến trúc gò đống có phần thi thể Đức Phật sau này trở thành nơi thiền định). Phần lớn các phần còn lại được cho là được đưa đến nhiều nước khác nhau.
|
Hộp gốm chứa hài cốt được tin là của Đức Phật. Ảnh: Ancient Origins |
Khoảng 1.000 năm trước, hai nhà sư Yunjiang và Zhiming dành hai thập kỷ tập hợp lại hài cốt Đức Phật được phân phát khắp Ấn Độ và các nước khác.
Theo tờ Live Science, một chiếc hộp mới được khai quật ở quận Kim Xuyên, Trung Quốc có dòng chữ được ghi vào 22/6/1013: “Các nhà sư Yunjiang và Zhiming của Trường Hoa Sen, thuộc đền thờ Mañjuśrī của Tu viện Longxing tại tỉnh Tĩnh Châu. Hai nhà sư đã thu thập được hơn 2.000 phần xương vỡ (xương tro) cũng như răng và xương của Đức Phật và chôn cất lại tại ngôi đền này”.
Theo Live Science, các nhà khảo cổ đã xác định tro cốt và xương còn lưu giữ trong hộp gốm cổ là của con người và mặc dù không thể nói chắc chắn đó có thực sự là phần còn lại của Đức Phật hay không thì bản khắc 1000 năm tuổi chắc chắn cho thấy điều này là đúng.