Tôi năm nay 35 tuổi, đã có vợ và 2 con trai. Hà - vợ tôi đẹp, trẻ trung, sành điệu. 2 con trai của tôi cũng rất ngoan ngoãn, thông minh. Đáng ra tôi phải rất tự hào về gia đình của mình, nhưng ngược lại, tôi ngày càng phát ngán vì cô vợ chỉ được cái mã bề ngoài. Cái tính của vợ vừa lười vừa vụng khiến tôi chán nản.
Ngày trước khi yêu đương. Tôi chỉ thích mấy cô nàng xinh xinh, bởi nghĩ có cho vợ ra ngoài thì nở mày nở mặt, thế nên khi yêu Hà, tôi vội vã tiến hành đám cưới, nhưng thật không ngờ, đó là sự lựa chọn sai lầm của tôi.
Hà đẹp nhưng rất vụng về, những kiến thức cơ bản về chăm sóc gia đình vợ đều không có. Mới đầu tôi nghĩ do vợ mình bỡ ngỡ, lần đầu làm vợ nên thế, nhưng cưới nhau về 1 năm, 2 năm,... cho đến tận bây giờ đã gần chục năm, có 2 mặt con, vợ vẫn không hề thay đổi.
Vợ chồng tôi ở riêng, lại xa nhà bố mẹ đẻ, chính vì thế bình thường tôi còn bao che được cho vợ tính vụng về của cô ấy. Bởi tôi rất ngại mất mặt trước mặt mọi người. Nhưng lo nhất dịp tết, tôi không biết che giấu thế nào.
Nhà cửa gần tết, tôi thiểu cũng phải dọn dẹp, trang trí cho sáng sủa, sạch sẽ, vợ tôi cứ phải đến đúng ngày giao thừa, mới chịu cầm cây chổi phất qua loa tí mạng nhện, bụi bặm chỗ ban thờ. Còn cửa kính, bàn ghế, tủ thì cô ấy mặc kệ. Tôi hối thúc nhưng vợ cứ khất lần, có làm cũng chống đối, nhôm nhoam, nhìn rất khó chịu.
|
Vợ vừa lười vừa đoảng khiến tôi rất chán (Ảnh minh họa) |
Hoa cắm tết, ngoài cành đào tôi mang về để trong nhà, vợ tôi không bao giờ chịu đi mua hoa tươi, lúc nào cũng mua mấy bát hoa nhựa chỏng lỏn đặt ở bàn, bảo vừa đẹp vừa tiện. Tôi biết thừa vợ lười, cắm hoa cũng ngại.
Nhà tôi ở ngoại thành nên sân vườn rất rộng. Bình thường nhà nào cũng tự gói bánh chưng, nhưng vợ tôi không biết làm nên bảo đặt. Tôi nói, cứ mang về đây tôi dạy, có khuôn rồi thì lo gì, nhưng vợ tôi cứ kiếm cớ này nọ.
Rồi thậm chí đến những món ăn đơn giản như thịt đông, giò xào... vọ tôi cũng nhăm nhe đi siêu thị sắm. Tôi giận vô cùng, bắt vợ mua nguyên liệu về, cô ấy không biết nấu thì tôi nấu, nhưng vợ không nghe, cô ấy cứ nhấm nhẳng bảo em bận lắm, làm mất thời gian.
Mấy ngày Tết, nhiều lúc tôi muốn mời bạn bè về nhà ăn uống cũng không dám vì xấu hổ. Tới nhà ai cũng có những món nhậu đặc sản do chính tay vợ họ làm. Còn về nhà tôi thì chỉ được vợ mang ra mấy món trong siêu thị. Cùng lắm là có thêm món gà luộc, giò xào, thịt bò khô đổi vị.
Vợ và nhà là bộ mặt của đàn ông thế nên tôi đâu dám khoe vợ ra cho mất mặt thêm. Năm nào bố mẹ tôi đến cũng phàn nàn vì nhà cửa không được trang hoàng tươm tất. Đến trang trí bàn thờ gia tiên vợ đảm nhiệm cũng chẳng nên hồn nếu như không có tôi trợ giúp. Thức ăn gia đình thì nghèo nàn không có hương vị Tết.
Rồi nói đến khoản quà cáp biếu bố mẹ 2 bên. Tôi biết ông bà ngoại thích chơi đào quất, nên giáp tết đã đi tìm bằng được cành đào, chậu quất đẹp mang đến tận nhà biếu bố mẹ vợ, cộng thêm cả mấy chai rượu ngon uống tết. Ấy vậy mà vợ tôi, năm nào cũng lăm le ra siêu thị, đếm số người cần tết rồi mua giỏ quà gói sẵn, thật chẳng ra làm sao.
Trong số 3 con dâu của mẹ tôi, có vợ tôi là vụng về nhất, đã vụng về, lười lại không có thành ý.
Nhiều khi nghĩ mà chán, hay tại tôi cũng là ông chồng kém, đến vợ mình còn không dạy nổi?